Về đến nhà, mẹ tôi rất bất ngờ khi thấy con gái và cháu ngoại nhưng nhìn bộ dạng hành lý lỉnh kỉnh của chúng tôi, bà vội vàng bế cháu rồi trả tiền taxi giúp.
Vốn dĩ định cùng anh ấy sống bên nhau tới trọn đời, nhưng tới ngày đi đăng ký kết hôn (chúng tôi đăng ký trước cưới sau) thì tôi lại thay đổi quyết định, hủy cưới luôn.
Mẹ chồng tôi phán xanh rờn: Con dâu chỉ là người ngoài thôi, khác máu tanh lòng. Mình có yêu thương, đối xử tốt với nó đến đâu thì nó cũng chỉ hướng về nhà đẻ, lấy đâu ra mà chăm bẵm, phụng dưỡng mình sau này....
Hôm đó em hẹn tôi ra quán cafe nói chuyện, dặn đi dặn lại tôi chỉ được đi một mình, không được đến cùng người yêu khiến tôi khá tò mò, không biết có chuyện gì quan trọng mà em lại dặn kỹ thế.
Ngày thứ 3 sau sinh, khi đang nằm trong phòng bệnh, tôi luôn có cảm giác có ánh mắt nhìn về phía mình nhưng do mệt quá nên tôi không quan tâm nhiều, ôm con ngủ luôn.
Biết cô ấy không có nơi nào để đi nên mẹ tôi đề nghị ở lại bán hàng cho bà, mỗi tháng bà sẽ trả vài triệu để cô ấy đủ tiền ăn, tiền bỉm sữa sinh đẻ sau này.
Như nhà khác, cưới nhau 3 tháng mà con dâu chưa có bầu chắc đã nhắc lên nhắc xuống rồi, nhưng tôi về làm dâu 3 năm nay mà không một ai thúc ép sinh con cả.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói rằng may vợ tôi được đưa tới bệnh viện kịp thời nên không gặp vấn đề đáng ngại. Song, những lời bác sĩ trách móc sau đó lại khiến tôi bị hóa đá ngay tại chỗ.
Sau khi cưới vợ giàu, tôi về công ty bố vợ làm việc, mỗi tháng gửi về quê cho bố mẹ 5 triệu. Mọi chuyện vẫn hằng ngày tiếp diễn nếu như tôi không gặp lại em – người yêu cũ.