Thất vọng trước thái độ của chồng, đêm trước khi ra tòa tôi hạ quyết tâm lần này phải ly hôn cho bằng được rồi nhắn tin nhắc anh mai ra tòa giải quyết thủ tục ly hôn.
Nghe mẹ nói mà tôi im lặng không thể nói được nữa, vợ chồng tôi đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Khoa đúng là chàng rể tốt và còn tốt hơn người con gái như tôi.
Chúng tôi chia tay trong hòa bình. Vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ kết thúc như thế này, nhưng không ngờ 3 tháng sau, tôi lại vô tình gặp lại Phương trên đường. Khi đó cô ấy đang đi với bạn trai mới.
Nửa tháng sau ly hôn, mẹ vợ cũ hẹn tôi ra ngoài gặp mặt nói có chuyện cần bàn. Tưởng bà nhớ cháu nên tôi đã dẫn cả con đi cùng. Không ngờ, vừa gặp mặt mẹ vợ cũ đã đưa cho tôi một thẻ ngân hàng.
Cuối tuần vừa rồi, tôi lại tới đón con trai về nhà chơi với ông bà nội. Bình thường vợ cũ sẽ soạn đồ cho con trai rồi trao con tận tay cho tôi, vậy mà hôm đó lại không như vậy.
Sau khi mua nhà không lâu, vợ chồng con về quê thăm chúng tôi. Con rể ngỏ ý muốn đón bố mẹ vợ lên thành phố ở cùng mà tôi và ông nhà không khỏi ngạc nhiên.
Những lời nói của chồng làm tôi nóng mặt, không ngờ anh lại là con người sống vô ơn. Chị gái vợ rơi vào bước đường cùng mới phải nhờ đến chúng tôi, vậy mà anh lại từ chối giúp đỡ.
Sau đám cưới, chồng đưa tôi đi hưởng tuần trăng mật trong vòng 2 tuần. Tuần đầu tiên của chuyến đi diễn ra rất thuận lợi nhưng sang tuần tiếp theo, tôi phát hiện ra bí mật của chồng.
Suy nghĩ và chuẩn bị mọi thứ xong đâu vào đấy. Tôi chọn một hôm tâm trạng mẹ vui vẻ để nói ý định này với bà. Bà không nói gì, ánh mắt tìm về chiếc hộp rồi khẽ gật đầu. Tối hôm đó bà bắt đầu thu dọn...
Đến đầu tối, con tôi bắt đầu bị sốt nhẹ. Lúc ấy, tôi đã nói là không thể chăm con ốm một mình nhưng chồng bảo không hoãn được chuyến công tác nên tôi cũng chẳng bắt anh phải ở nhà.