Đi công tác 5 hôm, 2 bụi cây nở đầy hoa của tôi giờ chỉ còn mỗi gốc. Hỏi chồng mới biết tôi vừa đi công tác, mẹ đã xách dao ra chặt hai cây đó ném ra thùng rác.
Tôi nhẩm tính nhanh nếu chúng tôi chia tay nhau thì cả hai đứa đều tốt hơn. Tôi có 10 cây vàng làm vốn mà Minh cũng lấy chồng giàu sang, cuộc sống sung sướng.
Tôi chối mãi không được nên đành nhận. Sau đám cưới, tôi kể chuyện này với mẹ ruột, nhờ mẹ chỉ cách để tôi trả lại số tiền này cho mẹ chồng cũ mà không phật lòng bà.
Lúc bà còn khỏe mạnh, giúp được anh chị nhiều việc thì chưa khi nào anh đề cập tới chuyện ra riêng. Giờ đây bà vừa mới ngã bệnh hôm trước, hôm sau anh đã đòi ra ngoài ở, không muốn chăm sóc mẹ.
Đi được 3 tháng tôi có về thăm vợ, sau lần đó thì cô ấy mang thai. Tôi nghĩ em bé vẫn trong bụng không tiêu tốn gì nên kệ vợ tự lo. Cô ấy vẫn vui vẻ thoải mái, bảo tôi không cần lo lắng việc ở nhà.
Tôi đoán có khi mẹ làm căng như vậy là vì bà muốn tôi phải ở lại đây thờ chồng quá cố là chính, mẹ chồng không muốn tôi tái hôn mà phải một mình nuôi con đến già như bà.
Tôi và vợ lấy nhau đã 2 tháng nhưng cô ấy vẫn chưa cho tôi động vào người. Cứ nghĩ vợ còn xấu hổ, chưa sẵn sàng cho chuyện đó nên tôi không bắt ép, cho đến một ngày em gái tôi dọn nhà và tìm thấy chiếc hộp bí mật của vợ.