Nhờ bác Huynh gái nói vào mà các anh chị không đòi xét nghiệm ADN nữa. Khi không ai có ý kiến gì thì bác Huynh trai chính thức nhận tôi là con và muốn tôi gọi bố, gọi bác gái là mẹ.
Nói xong một tràng, anh rể tắt máy, còn bố mẹ tôi chỉ biết lau nước mắt. Điều chúng tôi bất ngờ nhất là giọt nước mắt của ông bà và sự buông bỏ của anh rể đã có tác dụng.
Hôm chủ nhật vừa rồi, cả nhà tôi đang ngủ ngon thì có tiếng gọi cửa nên tôi hớt hải dậy xem có chuyện gì. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy chị Dịu mặt cau có với gói quà khá đẹp trên tay đứng trước cổng.
Hôm đó, tôi dậy đi vệ sinh lúc nửa đêm thì vô tình nghe thấy bố mẹ đang cãi nhau nên dừng lại ngoài cửa phòng nghe. Không ngờ, từ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã phát hiện ra một bí mật.
Mấy tháng gần đây, mẹ tôi yếu, chẳng biết sống được bao lâu nữa nên bà quyết định chia tài sản cho các con. Hôm chủ nhật vừa rồi, có đầy đủ các con ở nhà nên mẹ gọi chúng tôi đến họp gia đình.
Mua cho tôi một ngôi nhà để lấy vợ, cứ nghĩ bố mẹ dốc hết tiền tiết kiệm mới thực hiện được, không ngờ bố mẹ tôi lại có nhiều tiền đến vậy. Lúc trở về nhà, tôi hỏi bố mẹ có tiền để cho các con không mà lại nói mạnh miệng thế.
Thấy 3 yêu cầu của bố mẹ chồng là hợp tình hợp lý nên tôi đồng ý. Vài ngày sau, bố mẹ chồng từ quê lên thành phố giúp tôi chăm con và mang theo nhiều quà cáp.
Nghe những lời con trai nói, lòng tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn và hụt hẫng vô cùng. Tôi hối hận vì sự bốc đồng và hiểu lầm của mình, đồng thời rất thông cảm và cảm thấy có lỗi cho con dâu.
Tôi thương anh một phần và thương bé 10 phần. Đáng ra con phải được hưởng cuộc sống hạnh phúc, vậy mà biến cố gia đình làm con mất đi tuổi thơ tươi đẹp.
Điều tôi sốc nhất là lương hưu của bác 14 triệutháng, ở tuổi 68, đáng lẽ ra bác phải được hưởng thụ nghỉ ngơi tuổi già. Thế mà bác phải đi làm thuê cho người ta để kiếm thêm thu nhập.
Lúc chú út mới lấy vợ về, tôi không ưng em dâu lắm, bởi tính lầm lì ít nói của em ấy. Nhưng sống lâu cùng nhau dưới mái nhà, tôi mới nhận ra em dâu là người tốt tính đạo đức.