Biết anh ấy vẫn còn nhớ vợ cũ, nhưng tôi chưa bao giờ quan tâm, tôi chỉ muốn một cuộc sống yên ổn nên chưa bao giờ đòi hỏi tình cảm từ anh. Nhưng giờ bảo tôi nhường chỗ cho vợ cũ của anh, điều đó không hề dễ dàng.
Nhờ bác Huynh gái nói vào mà các anh chị không đòi xét nghiệm ADN nữa. Khi không ai có ý kiến gì thì bác Huynh trai chính thức nhận tôi là con và muốn tôi gọi bố, gọi bác gái là mẹ.
Trước khi đi, tôi nói với chồng rằng tôi sẽ quay lại sau một tuần. Thế nhưng, ở nhà con gái 4 ngày, không muốn làm phiền hai vợ chồng quá lâu nên tôi đã về sớm hơn dự kiến.
Gần đây tối nào mẹ tôi cũng ra ngoài đúng giờ, ăn mặc chỉnh tề và về rất muộn. Tôi hỏi mẹ đi đâu thì bà nói đi tham gia câu lạc bộ khiêu vũ với dì hàng xóm.
Trước khi bố chồng mất, ông để lại một bản di chúc gây tranh cãi. Ông để lại hết 3 xào đất cho tôi sở hữu và có trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng lúc cuối đời.
Nói xong một tràng, anh rể tắt máy, còn bố mẹ tôi chỉ biết lau nước mắt. Điều chúng tôi bất ngờ nhất là giọt nước mắt của ông bà và sự buông bỏ của anh rể đã có tác dụng.