Mấy tháng gần đây, mẹ tôi yếu, chẳng biết sống được bao lâu nữa nên bà quyết định chia tài sản cho các con. Hôm chủ nhật vừa rồi, có đầy đủ các con ở nhà nên mẹ gọi chúng tôi đến họp gia đình.
Mua cho tôi một ngôi nhà để lấy vợ, cứ nghĩ bố mẹ dốc hết tiền tiết kiệm mới thực hiện được, không ngờ bố mẹ tôi lại có nhiều tiền đến vậy. Lúc trở về nhà, tôi hỏi bố mẹ có tiền để cho các con không mà lại nói mạnh miệng thế.
Thấy 3 yêu cầu của bố mẹ chồng là hợp tình hợp lý nên tôi đồng ý. Vài ngày sau, bố mẹ chồng từ quê lên thành phố giúp tôi chăm con và mang theo nhiều quà cáp.
Nghe những lời con trai nói, lòng tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn và hụt hẫng vô cùng. Tôi hối hận vì sự bốc đồng và hiểu lầm của mình, đồng thời rất thông cảm và cảm thấy có lỗi cho con dâu.
Tôi thương anh một phần và thương bé 10 phần. Đáng ra con phải được hưởng cuộc sống hạnh phúc, vậy mà biến cố gia đình làm con mất đi tuổi thơ tươi đẹp.
Điều tôi sốc nhất là lương hưu của bác 14 triệutháng, ở tuổi 68, đáng lẽ ra bác phải được hưởng thụ nghỉ ngơi tuổi già. Thế mà bác phải đi làm thuê cho người ta để kiếm thêm thu nhập.
Lúc chú út mới lấy vợ về, tôi không ưng em dâu lắm, bởi tính lầm lì ít nói của em ấy. Nhưng sống lâu cùng nhau dưới mái nhà, tôi mới nhận ra em dâu là người tốt tính đạo đức.
Tuần vừa rồi, gia đình con trai lớn của tôi lại đi du lịch. Lần này con trai cũng rủ vợ chồng tôi đi nhưng tôi say xe không thiết đi đâu cả, bà không đi thì ông lười đi.
Từng lời bố Nga nói làm trái tim tôi đau nhói như thể là một sự phản bội. Yêu nhau thời gian lâu thế mà bạn gái lại giấu kín quá khứ, không thèm nói tôi nửa lời.
Ngày hôm kia, tôi họp gia đình và công bố tâm nguyện của bản thân về mảnh đất ở quê. Các con gái thì không ý kiến gì nhưng con trai lại không đồng tình với quyết định của tôi.