Tôi đứng lặng rất lâu, đến khi tiếng khóc dần im bặt, lũ trẻ đã ngủ thì mới gõ cửa gọi Nhung ra ngoài nói chuyện. Tôi hỏi cô ấy có muốn đoàn tụ với tôi hay không.
Không ngờ anh ta biết ngày tôi tổ chức hôn lễ và có mặt dù không được mời. Nhìn thấy chồng cũ nở nụ cười tươi rói xuất hiện, tôi thật sự không vui nổi. Khách không mời mà đến rõ ràng là chẳng có ý tốt.
Đến ngày thứ 3, giờ nghỉ trưa tôi mở camera lên xem thì giật mình nhìn rõ mồn một mẹ vợ đang mở két sắt. Bà đã lén ghi nhớ mật khẩu từ bao giờ mà chúng tôi chẳng hề hay biết.
Sáng sớm hôm sau khi đang ngái ngủ thì tôi nhận được điện thoại của bố, nói rằng họ đã đến trước cổng nhà rồi. Không ngờ khi bố mẹ tôi chưa kịp mở lời thì mẹ chồng đã lên tiếng phủ đầu.
Nhiều người nói có lẽ do chúng tôi không hợp nhau nên mới không thể sinh con khi hai đứa đều bình thường. Nói thật nếu tôi mới ngoài 30 thì sẽ ly hôn ngay để cưới người khác.
Chúng tôi kết hôn đến nay được 3 năm nhưng vẫn chưa có con, lỗi là do tôi. Ngoài mặt chồng tôi luôn động viên, bảo vệ tôi trước mặt bố mẹ chồng, ai ngờ được sau lưng anh lại lén lập phòng nhì!
Tôi cứ nghĩ ông không báo trước nên không biết chồng tôi đang đi công tác. Đương lúc khó xử thì bố chồng bảo ông biết chồng tôi vắng nhà và cố tình lên bởi vì muốn gặp nói chuyện riêng với tôi.