Ngược lại thì bố T. lại chỉ im lặng không nói gì. Ban đầu tôi cứ nghĩ bác là đàn ông nên ít nói. Không ngờ bác lẳng lặng nhìn tôi và mẹ T. ríu rít chuyện trò, rồi đột nhiên ôm mặt khóc...
Tôi bàng hoàng hiểu ra tại sao năm nay chồng muốn về nội ăn Tết. Một bí mật tày đình mà anh và cả nhà chồng giấu giếm tôi suốt 8 năm qua bất đắc dĩ phải phơi bày.
Sau khi đưa bé cho vợ chồng tôi, ban đầu bố mẹ chồng vẫn chu cấp thêm tiền, em chồng cũng hay hỏi han. Thế nhưng chưa đầy một năm họ đã lờ đi coi đứa bé như không tồn tại, phó mặc mọi trách nhiệm cho vợ chồng tôi.
Nếu Hiếu thấy đắt thì có thể chọn mẫu khác hoặc đi cửa hàng khác. Đằng này anh và cậu nhân viên còn to tiếng cãi vã, đến mức cậu ta cáu quá mời chúng tôi ra khỏi cửa hàng, từ chối phục vụ.
Tôi thấy hối hận vì đã mắng vợ ăn bám, vô dụng. Tính thẳng thừng ra thì cô ấy đã gián tiếp đóng góp 12 triệu, mà xét về công lao, tình cảm thì lại càng khó đong đếm.
Chị tôi đi làm chỉ đủ nuôi thân thôi, tiền bạc trong nhà đều do anh rể kiếm ra. Chiếc ô tô này cũng là quà anh rể tặng chị tôi nhân dịp sinh nhật chị ấy.