Hôm bữa, mẹ chồng cũ đột nhiên tìm đến nhà tôi. Mặc dù không muốn ngồi cùng nhau nhưng tôi vẫn mời bà vào nhà bởi trời khá lạnh, bà lại có vẻ đang bị ốm nữa.
Họ hàng đều sửng sốt trước món quà của mẹ chồng, khen bà là người hào phóng, đối xử tốt với con dâu. Thậm chí, có người còn đem mẹ tôi và mẹ chồng ra so sánh, bởi mẹ tôi mừng đầy tháng cháu ngoại 5 triệu.
Vốn dĩ bà thông gia sẽ chăm sóc con gái ở cữ vì con bé đang ở với ông bà mà, tôi lên ở cùng để chăm con dâu, chăm cháu cũng không tiện. Nhưng không ngờ bà thông gia lại đổ bệnh, không thể chăm con gái được nên tôi đành tới chăm sóc con dâu và cháu nội một thời gian.
Biết con dâu nghén sinh tố hoa quả và sữa chua trộn với trái cây tươi hoặc các loại hạt nên ngày nào bà cũng cố ý mua nhiều loại hoa quả ngon, các loại hạt ngon để ăn với sữa chua không đường.
Mấy người bạn của con tôi cứ trêu, nói rằng tôi chuẩn bị khăn gói mà lên ở với con hưởng thú vui tuổi già. Tôi cũng không nói gì mà chỉ tủm tỉm cười. Thế nhưng không ngờ, những lời nói đùa ấy lại bị con dâu để ý.
Sau một đêm mất ngủ, sáng hôm sau trước khi con dâu đi làm, tôi dặn con tối về nhà sớm vì có chuyện muốn nói. Tối hôm đó tôi nấu 3 đĩa rau xào, không có thêm canh hay món mặn. Con dâu thấy thì ngạc nhiên lắm nhưng vẫn ngồi xuống ăn cùng mẹ.
Nghĩ đơn giản là con cái làm nhà, bố mẹ phụ muốn phụ giúp một chút là điều dễ hiểu nên tôi mới nhận tiền của ông bà. Thật không ngờ đó chỉ là nguồn cơn của bi kịch.
Chồng cũng thuyết phục thêm nên tôi mềm lòng, đồng ý cho mẹ chồng cũng như cho bản thân một cơ hội để hàn gắn mối quan hệ này. Nhưng không ngờ, lần này mẹ chồng tới đón dâu về là có mưu đồ.
Biết anh trai lại mang nợ về nhà, đã vậy còn cao gấp 3 lần so với lần trước thì cô em tức lắm. Nhưng, lời đầu tiên cô nói lại là trách tôi không biết quản chồng thay vì mắng anh trai.