Nghĩ đơn giản là con cái làm nhà, bố mẹ phụ muốn phụ giúp một chút là điều dễ hiểu nên tôi mới nhận tiền của ông bà. Thật không ngờ đó chỉ là nguồn cơn của bi kịch.
Chồng cũng thuyết phục thêm nên tôi mềm lòng, đồng ý cho mẹ chồng cũng như cho bản thân một cơ hội để hàn gắn mối quan hệ này. Nhưng không ngờ, lần này mẹ chồng tới đón dâu về là có mưu đồ.
Biết anh trai lại mang nợ về nhà, đã vậy còn cao gấp 3 lần so với lần trước thì cô em tức lắm. Nhưng, lời đầu tiên cô nói lại là trách tôi không biết quản chồng thay vì mắng anh trai.
Ra ở riêng, vì gần ngay nhà nên động tí có việc mẹ chồng lại ới vợ chồng tôi về làm. Từ chuyện nhà có khách, tới ma chay cưới hỏi vợ chồng tôi đều phải tham gia cùng bà hết.
Mẹ chồng đã mở lời như vậy nên tôi cũng chẳng trách gì nữa. Hôm ấy cưới xong, mẹ lên phòng cho tôi 200 triệu. Bà nói số tiền ấy tôi dùng mà đi du lịch cho vui, đồng thời bà đã đặt vé máy bay đi du lịch nước ngoài cho tôi.
Cả họ nhà chồng kéo tới nhà mắng vợ chồng tôi là đồ bất hiếu, bảo tôi là thứ con dâu mất nết vì thấy mẹ chồng mắc nợ, có tiền mà không giúp, rồi mắng chồng tôi là kẻ sợ vợ.