Sau khi đưa bé cho vợ chồng tôi, ban đầu bố mẹ chồng vẫn chu cấp thêm tiền, em chồng cũng hay hỏi han. Thế nhưng chưa đầy một năm họ đã lờ đi coi đứa bé như không tồn tại, phó mặc mọi trách nhiệm cho vợ chồng tôi.
Tôi đi làm xa cuối năm được về nghỉ Tết sớm, vừa về liền sang nhà vợ cũ đón con trai. Thằng bé mới được bố dượng mua cho mấy món đồ chơi yêu thích nên con muốn mang theo sang nhà bà nội.
Tôi đi làm công sở phải nghỉ mất 5 tháng không lương vì ốm nghén, vừa mới quay trở lại với công việc được 1 tháng nên chắc Tết năm nay cũng không có thưởng.
Vốn dĩ định cùng anh ấy sống bên nhau tới trọn đời, nhưng tới ngày đi đăng ký kết hôn (chúng tôi đăng ký trước cưới sau) thì tôi lại thay đổi quyết định, hủy cưới luôn.
Mẹ chồng tôi phán xanh rờn: Con dâu chỉ là người ngoài thôi, khác máu tanh lòng. Mình có yêu thương, đối xử tốt với nó đến đâu thì nó cũng chỉ hướng về nhà đẻ, lấy đâu ra mà chăm bẵm, phụng dưỡng mình sau này....
Tuy được chồng yêu thương nhưng chị Hồng lúc nào cũng ám ảnh và day dứt về đứa con tội nghiệp. Nhiều đêm chị gặp ác mộng khi liên tục mơ thấy con và gào lên trong cơn mê.