Thấy vợ chồng con trai khó khăn như vậy, thông gia ở chung nhà với nhau cũng không tiện nên sau khi suy nghĩ kỹ tôi đã xin vợ chồng con gái được chuyển đến ở cùng trong những năm tháng cuối đời.
Mấy tháng gần đây, mẹ tôi yếu, chẳng biết sống được bao lâu nữa nên bà quyết định chia tài sản cho các con. Hôm chủ nhật vừa rồi, có đầy đủ các con ở nhà nên mẹ gọi chúng tôi đến họp gia đình.
Khi nghe mẹ vợ nói sẽ cho vay 700 triệu, tôi xúc động đến mức suýt khóc, vội vàng nói lời cảm ơn. Vừa định cúp điện thoại thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện phát ra từ đầu dây bên kia, vì mẹ vợ đã quên tắt máy.
Sự tức giận và thất vọng đan xen vào nhau khiến tôi gần như mất trí. Tôi bốc đồng đệ đơn ly hôn vì nghĩ đó là hình phạt tốt nhất dành cho vợ và là cách bảo vệ nhân phẩm của chính mình.
Thế mà cách đây vài hôm, vợ đi công tác xa, chỉ còn tôi và mẹ vợ ở nhà. Bình thường ít tiếp xúc, giờ đột ngột ở riêng với mẹ vợ, tôi có chút ngượng ngùng.
Đến ngày thứ 3, giờ nghỉ trưa tôi mở camera lên xem thì giật mình nhìn rõ mồn một mẹ vợ đang mở két sắt. Bà đã lén ghi nhớ mật khẩu từ bao giờ mà chúng tôi chẳng hề hay biết.