Anh chồng giải thích vì tiền chỉ đủ để duy trì chi tiêu sinh hoạt trong gia đình nên không thể cho vợ mua quần áo mới, anh cũng hứa sang tháng sẽ bù đắp cho vợ nhưng cô vẫn khóc lóc đòi ly hôn.
Đằng nào mẹ cũng lên rồi nên hai vợ chồng thuyết phục mẹ ở lại đây một thời gian để chúng tôi được tận hiếu với bà, chứ bây giờ sức khỏe chưa ổn định, chúng tôi không yên tâm để mẹ ở một mình dưới quê. Nói mãi mẹ chồng mới đồng ý ở lại.
Anh dứt lời mẹ tôi chưa kịp trả lời thì cánh cửa phòng cấp cứu đã đóng sầm lại. Chị dâu đã khóc ướt nhòe cả mặt vì thương chồng và cũng vì nghe được câu nói của anh với mẹ.
Nhà chồng tôi thuộc gia đình khá giả, Tết biếu bố mẹ ít quá thì sợ bị chê, nhưng biếu nhiều thì vợ chồng tôi quả thật không có. Đang đau đầu vì chuyện sắm Tết, biếu hai bên nội ngoại bao nhiêu thì mẹ chồng bỗng nhiên gọi điện tới.
Mẹ chồng tôi phán xanh rờn: Con dâu chỉ là người ngoài thôi, khác máu tanh lòng. Mình có yêu thương, đối xử tốt với nó đến đâu thì nó cũng chỉ hướng về nhà đẻ, lấy đâu ra mà chăm bẵm, phụng dưỡng mình sau này....
Sau đám cưới, bố mẹ chồng tặng chúng tôi một chuyến trăng mật tại khu resort hạng sang. Cuộc sống sang chảnh này là thứ tôi luôn khao khát và bây giờ đã có được trong tầm tay.
Đưa bố về đến nơi thì trời đã tối, người mệt nhoài nên vợ chồng tôi đi ngủ luôn, sáng hôm sau mới nhắn tin về cho mẹ chồng nhưng nào ngờ mẹ lại trả lời thế này.