6 năm được người giấu mặt gửi tiền nuôi con, ngày gặp ân nhân tôi cúi gằm mặt hổ thẹn
Những lời đó của chị khiến tôi thấy xấu hổ vô cùng. Sau đó, tôi đứng lên xin chị tha thứ và quyết định rời đi nơi khác.
Tôi biết, mình đã từng làm những việc sai trái. Cách đây 7 năm, tôi đã gây ra một chuyện tày trời mà đến bây giờ khi kể lại, tôi vẫn cảm thấy áy náy vô cùng.
7 năm trước, tôi quen Đại qua công việc. Hồi ấy, anh ta giới thiệu với tôi rằng anh ta đang độc thân, là trai thành phố. Trai đơn gái chiếc quen nhau là chuyện bình thường. Vì vậy nên mấy tháng sau, chúng tôi đã bước vào giai đoạn tìm hiểu. Quen nhau được một thời gian thì tôi phát hiện Đại đã có gia đình. Đáng lẽ lúc ấy, tôi nên chia tay để không phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Chỉ là lúc đó, tôi đang chìm sâu vào mối quan hệ ấy. Người yêu thì khăng khăng là đã nộp đơn ra tòa. Thế nên cuối cùng, tôi vẫn vờ như không hay biết.
Yêu nhau gần 1 năm thì tôi có thai. Cứ nghĩ người yêu sẽ thúc đẩy chuyện ly hôn để đến với mình. Nào ngờ, anh ta quay sang nói không từ bỏ vợ con. Còn về cái thai của tôi, anh ta tuyệt tình hơn, bắt tôi phải phá bỏ bằng được. Hận người tình, tôi quyết định đến tận nhà anh ta để tố cáo mọi chuyện.
Đến nơi, tôi gặp vợ của Đại. Tưởng chị ấy sẽ xông đến tát mình vài cái. Không ngờ, chị vẫn điềm tĩnh nói chuyện và còn động viên tôi:
“Chồng chị thế nào, chị là người biết rõ nhất. Em không phải người đầu tiên mà anh ấy qua lại. Em còn trẻ, cố gắng làm lại cuộc đời”.
Những lời đó của chị khiến tôi thấy xấu hổ vô cùng. Sau đó, tôi đứng lên xin chị tha thứ và quyết định rời đi nơi khác. Về đứa con, tôi vẫn sinh ra và chấp nhận làm mẹ đơn thân. Khi con được 1 tuổi phải đi viện, kinh tế của tôi quá khó khăn nên đã phải đăng lên mạng xin sự giúp đỡ của người khác. Cũng từ lúc này, tôi được một mạnh thường quân giấu mặt hỗ trợ tiền nuôi con. Đều đặn tháng nào cũng vậy, cứ vào ngày mùng 10, người đó sẽ gửi cho tôi 3 triệu. Cứ như thế, 5 năm nay, tôi đã nhận một khoản tiền không nhỏ dù chẳng biết đó là ai.
May mắn thế nào, hôm vừa rồi, tôi gặp lại người đã đăng bài quyên góp giúp mình cách đây 5 năm. Nói chuyện với nhau một lúc, tôi tâm sự:
“Nhờ có chị mà mấy năm nay, em nuôi con cũng đỡ vất vả. Có một chị đã hỗ trợ em từ mấy năm trước cho đến tận bây giờ”.
Khi biết chuyện này, chị ấy cũng bất ngờ. Sau đó, chị cho tôi xem trang cá nhân của người đã giúp đỡ tôi suốt mấy năm qua. Vừa nhìn thấy ảnh chị ấy, tôi giật nảy mình, bởi đó chính là người đã từng bị tôi phá hoại hạnh phúc gia đình. Muốn một lần gặp mặt, tôi đã nhờ chị bạn kết nối. Hôm qua, chúng tôi đã gặp nhau. Chị không bất ngờ khi gặp lại tôi, chỉ hỏi han như một người bạn. Khi tôi hỏi tại sao chị lại giúp đỡ tôi nhiều đến vậy, chị từ tốn:
“Mình cùng là phận phụ nữ. Em đi rồi, chị cũng không trách em nữa. Còn đứa con của em dù sao cũng là em trai của các con chị. Nó đã thiếu tình thương của bố, chị không muốn nó thiếu thốn vật chất nữa”.
Nghe chị nói mà tôi cúi gằm mặt vì hổ thẹn. Một người phụ nữ tuyệt vời như vậy lại bị tôi phá hoại hạnh phúc gia đình. Suy cho cùng, tôi cũng là nguyên nhân đã gây ra những đau khổ cho chị. Tôi không dám hỏi rốt cuộc chị và chồng có ly hôn hay không. Chỉ có thể thay con trai cảm ơn chị. Mong rằng những ai đang hoặc sắp rơi vào hoàn cảnh như tôi đã từng sẽ thật tỉnh táo. Đừng vì một phút bồng bột mà khiến những người phụ nữ khác rơi vào cảnh mất chồng.