Tưởng bố chồng xót tiền không dám lắp điều hòa, vô tình nghe ông và chồng nói chuyện tôi ngỡ ngàng
Tôi rất thất vọng với việc làm và sự tính toán của bố chồng.
Vì không có điều kiện kinh tế nên sau khi kết hôn, vợ chồng tôi về sống chung cùng bố mẹ chồng. Mẹ chồng là người dễ tính, mẹ chồng nàng dâu khá hợp nhau, nhưng bố chồng lại khác. Ông rất khó tính, gia trưởng, hay để ý từng chút một nên lúc mới về làm dâu, mẹ thường dặn dò tôi phải cẩn thận, chú ý lời ăn tiếng nói của mình.
Vì bố như vậy nên suốt 4 năm làm dâu, thở mạnh tôi cũng chẳng dám. Hàng ngày tôi đều dậy sớm lo ăn sáng cho cả nhà, quét tước nhà cửa mới đi làm. Chiều tan làm tôi về thẳng nhà để lo cơm tối, chăm sóc chồng con, thỉnh thoảng còn mua quà cáp biếu bố mẹ chồng nữa.
Nói chung, tôi thấy mình luôn làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ, người con dâu trong nhà. Tôi không ngần ngại làm bất cứ việc gì, không bao giờ tỏ thái độ, phàn nàn bất kỳ điều gì trước mặt bố mẹ chồng, thế nhưng bố chồng luôn tỏ ra không hài lòng với tôi.
Cuộc sống gò bó vô cùng nên tôi luôn nghĩ nhà chồng chỉ là nơi ở tạm, rồi sau này sẽ có ngày vợ chồng gom đủ tiền để mua nhà dọn ra ngoài sống. Về chuyện này, hồi mới cưới hai vợ chồng đã nói với bố mẹ chồng sau này khi xây được nhà chúng tôi sẽ ra riêng và ông bà cũng đồng ý.
Những năm gần đây mùa hè ngày càng nóng bức. Vợ chồng tôi và con nhỏ ở trên tầng gác xép, dù có làm mái chống nóng nhưng chẳng ăn thua. Đêm tường hấp nhiệt nên càng nóng hơn, nhìn con khó ngủ mà xót. Dù đã tìm nhiều cách để cho nhà mát hơn nhưng không ăn thua.
Mọi năm tôi cố chịu đựng, với lại nghĩ là tiết kiệm tiền để sau này ra ngoài ở riêng, lúc đó thích sắm cái gì thì sắm. Song giờ nhìn con khóc ré lên vì nóng không ngủ được, ngẫm chưa biết lúc nào mới chuyển đi, nên tôi bàn với chồng xin phép bố mẹ cho lắp điều hòa trên phòng chúng tôi.
Hai vợ chồng sẽ tự bỏ tiền ra mua điều hòa, tiền điện hàng tháng của cả nhà chúng tôi sẽ đóng. Những tưởng sẽ chẳng có vấn đề gì nhưng bố chồng lại dứt khoát phản đối. Ông tìm đủ lý do không cho lắp, nào là điện dùng càng nhiều giá càng cao, lắp điều hòa gây ồn ào, hệ thống đường điện cũ không thể lắp được thiết bị công suất lớn…
Tôi nhờ thợ điện qua khảo sát đường điện của gia đình, nhờ nhân viên tư vấn loại điều hòa có công suất phù hợp với diện tích phòng, ít tiếng ồn mà giá cả hợp lý, nhưng dù có giải thích thế nào thì bố chồng vẫn không cho lắp. Đã vậy ông còn mắng thẳng vợ chồng tôi:
- Mới gom góp được tí tiền đã bày vẽ. Vợ chồng tôi ở đây mấy chục năm trời rồi có sao đâu. Nhiều tiền rồi thì ra ngoài mua nhà mà ở riêng, lúc đó hai đứa thích sắm cái gì thì sắm, làm cái gì thì làm. Còn ở đây là phải nghe bố.
Nghĩ ông xót tiền cho con cái nên tôi đành nhẫn nhịn. Thế nhưng đến nửa đêm xuống nhà lấy cốc nước, vô tình nghe cuộc trò chuyện của bố chồng và chồng trong bếp, tôi mới ngỡ ngàng trước sự thật.
- Con dại lắm, bố không cho hai đứa lắp điều hòa cũng là có lý do cả. Mấy bữa nữa ông bà ngoại cu Bin tới nhà mình chơi, thấy cảnh con cháu sống khổ như thế, bố mẹ sao đành lòng được. Lúc đó bố sẽ gợi ý thêm, gây sức ép cho ông bà thông gia bơm thêm tiền cho hai đứa xây nhà ra ở riêng.
Ông bà có hai mảnh đất ở quê, bán đi một mảnh rồi cộng thêm tiền tích cóp mấy năm nay của hai vợ chồng là xây được căn nhà rồi. Đất thì bố có một mảnh ở ngay sát nhà, bố sẽ cho hai đứa nhưng vẫn sẽ đứng tên bố mẹ. Tiền xây nhà thì lấy từ đằng ngoại, nhà nằm trên đất của nhà mình thì đương nhiên là của nhà mình. Sau này nhỡ hai đứa có trục trặc gì thì mình cũng không bị thiệt con à.
Chồng đứng bên cạnh chỉ ừ ừ gật gật. Hóa ra ông một hai không cho lắp điều hòa ở phòng tôi là ép bố mẹ tôi bán đất để lấy tiền cho hai vợ chồng xây nhà ở riêng.
Tôi rất thất vọng với việc làm và suy nghĩ của bố chồng. Càng buồn hơn là chồng không hề phản ứng gì khi nghe bố nói vậy. Tôi có nên tự ý lắp điều hòa ở phòng mình và nói trước cho bố mẹ đẻ tôi biết về mưu mô của bố chồng không?