Trong lòng tôi nghĩ rằng, trong 3 năm qua, ít nhất cũng đã tiết kiệm được 500 triệu. Nhưng khi nhìn thấy số tiền trong thẻ, tôi không thể tin vào mắt mình nữa.
Đúng như tính toán của tôi, lấy nhau nửa năm, vợ tôi đã mang thai. Khi biết sắp trở thành mẹ, vợ phấn khởi lắm và lên kế hoạch mua nhà. Biết tôi không có tiền riêng, nhà nội cũng không cho đồng nào, vợ về nhà cầu xin bố mẹ giúp đỡ.
Con trai tôi chi cho tôi 30 triệu tiền viện phí, trong khi con gái chỉ có thể góp 8 triệu. Nhưng trong lòng tôi, số tiền 600 triệu từ đền bù giải phóng mặt bằng sắp nhận được đã có chủ.
Những ngày sau đó, nhớ vợ, tôi quay về phòng nhưng cô ấy vẫn đẩy ra. Không thể chấp nhận tính trẻ con của vợ, tôi quyết định không xuống thang để khi nào cô ấy hết giận thì tự tìm đến cầu xin chồng được ngủ.
Nói về lý do chọn tôi là người chăm sóc cho chú quãng thời gian cuối đời, chú nói rằng vì từ nhỏ tôi đã rất hiểu chuyện và luôn hiếu thảo với chú. Tôi đồng ý, bố mẹ tôi cũng hứa sẽ chăm sóc cho chú chu đáo.