Thấy 3 yêu cầu của bố mẹ chồng là hợp tình hợp lý nên tôi đồng ý. Vài ngày sau, bố mẹ chồng từ quê lên thành phố giúp tôi chăm con và mang theo nhiều quà cáp.
Đã lâu rồi tôi chưa gặp người thân nào trong gia đình ruột thịt của mình chứ đừng nói đến chị dâu. Sắc mặt chị có chút hốc hác nhưng trong ánh mắt lại có sự kiên quyết và ấm áp.
Tôi thương anh một phần và thương bé 10 phần. Đáng ra con phải được hưởng cuộc sống hạnh phúc, vậy mà biến cố gia đình làm con mất đi tuổi thơ tươi đẹp.
Khi nghe mẹ vợ nói sẽ cho vay 700 triệu, tôi xúc động đến mức suýt khóc, vội vàng nói lời cảm ơn. Vừa định cúp điện thoại thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện phát ra từ đầu dây bên kia, vì mẹ vợ đã quên tắt máy.
Điều tôi sốc nhất là lương hưu của bác 14 triệutháng, ở tuổi 68, đáng lẽ ra bác phải được hưởng thụ nghỉ ngơi tuổi già. Thế mà bác phải đi làm thuê cho người ta để kiếm thêm thu nhập.
Lúc chú út mới lấy vợ về, tôi không ưng em dâu lắm, bởi tính lầm lì ít nói của em ấy. Nhưng sống lâu cùng nhau dưới mái nhà, tôi mới nhận ra em dâu là người tốt tính đạo đức.
Đêm cuối tuần vừa rồi, vì tài khoản ngân hàng của tôi đang bị lỗi nên tôi cầm điện thoại ông xã chuyển cho mẹ chồng 5 triệu nhân dịp Vu Lan. Chuyển tiền xong, tôi chụp màn hình chuyển khoản lại rồi gửi cho mẹ chồng kèm theo lời chúc.
Tuần vừa rồi, gia đình con trai lớn của tôi lại đi du lịch. Lần này con trai cũng rủ vợ chồng tôi đi nhưng tôi say xe không thiết đi đâu cả, bà không đi thì ông lười đi.
Sự tức giận và thất vọng đan xen vào nhau khiến tôi gần như mất trí. Tôi bốc đồng đệ đơn ly hôn vì nghĩ đó là hình phạt tốt nhất dành cho vợ và là cách bảo vệ nhân phẩm của chính mình.