Thiện Nhân: 'Tôi từng nghĩ mình là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời'
Sau ba năm kể từ biến cố, Thiện Nhân lần đầu lên tiếng làm rõ những khúc mắc với các thành viên trong gia đình.
Từng là cô bé dân ca tài năng bước ra từ The Voice Kids 2014, Thiện Nhân khiến khán giả say đắm bởi giọng hát ngọt ngào và giàu cảm xúc. Nhưng hào quang tuổi nhỏ không thể che lấp thử thách mà cô phải đối diện khi trưởng thành. Những biến cố lớn trong cuộc sống, từ gia đình đến sự nghiệp, đặt nữ ca sĩ vào những ngã rẽ quan trọng của cuộc đời.
Có những giai đoạn, Thiện Nhân chông chênh khi phải đối diện với áp lực dư luận, hoang mang trước tương lai và quyết định của chính mình. Nhưng sau tất cả, Thiện Nhân ở tuổi 23 đã không còn là cô bé rụt rè ngày nào khi mới đạt Quán quân The Voice Kids 2014.
Trong buổi trò chuyện cùng SAOstar, Thiện Nhân lần đầu tiên mở lòng chia sẻ về hành trình trưởng thành của mình, những thay đổi sau biến cố với gia đình. Đồng thời, Quán quân The Voice Kids 2014 cũng hé lộ định hướng phát triển nghệ thuật trong thời gian tới.

Chào Thiện Nhân. Cuộc sống hiện tại của bạn thế nào?
Cuộc sống của tôi vẫn cứ bình bình như thế. Tôi vẫn đang trong quá trình trau dồi kiến thức, học hỏi thêm những kỹ năng mà mình còn thiếu. Về những biến cố đã xảy ra, tôi đã không còn nhớ đến mà hiện tại, tôi muốn tập trung phát triển bản thân hơn.
Khi nhìn những hình ảnh của bạn trên mạng xã hội hay các phương tiện truyền thông, nhiều người thường hay dùng cụm từ “Tiếc cho Thiện Nhân”. Còn bạn thì sao, bạn có tiếc cho chính mình không?
Tôi không tiếc cho chính mình mà tôi cảm thấy vui nhiều hơn. Tôi nghĩ bất kỳ ai khi trưởng thành đều phải trải qua những vấp váp trong cuộc sống. Tôi hay nghĩ, thà bây giờ mình sai để có cơ hội sửa chữa, chứ đến một độ tuổi lớn hơn mà “chững” lại thì không thể sửa hay làm lại được.
Tài năng của bạn từ khi tham gia The Voice Kids đến lúc trở thành Quán quân và cho đến hiện tại là điều không thể phủ nhận. Sự chững lại trong sự nghiệp của bạn, ngoài những biến cố thì theo bạn nó còn xuất phát từ vấn đề gì?
Tôi nghĩ nó đến từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Đây cũng là thời điểm giúp tôi có thể nhìn nhận lại bản thân mình, để xem mình sai gì, cần sửa chữa điều gì để trở thành một phiên bản tốt hơn nữa trong tương lai.
Bạn có hài lòng với cuộc sống của mình ở hiện tại hay không?
Tôi chỉ hài lòng với cuộc sống của mình ở mức trên trung bình một xíu thôi. Nếu nói hài lòng với mọi thứ ở hiện tại thì tôi chưa.
Điều mà bạn mong muốn ở hiện tại là gì?
Tôi luôn mong muốn bản thân mình có thể phát triển hơn trong sự nghiệp cũng như những khía cạnh khác của nghệ thuật ngoài ca hát. Tôi mong mình có thêm cơ hội để được đến gần với khán giả hơn và được hát thật nhiều trên sân khấu.
Nhìn lại những gì đã qua, nếu có cơ hội quay trở về quá khứ và thay đổi bất kì một điều nào. Bạn có muốn hay không?
Tôi không muốn thay đổi bất kỳ điều gì nhưng tôi muốn xử lý nó theo chiều hướng tốt hơn. Còn những gì đã xảy ra, tôi luôn để nó thành kỷ niệm và bài học cho chính mình.

Đã bao lâu rồi mà bạn chưa gặp gia đình, đặc biệt là mẹ?
Thời điểm này, tôi chưa thể gặp lại gia đình. Tôi luôn nhớ về ba mẹ, về nơi mà mình đã sinh ra. Nhưng, tôi nghĩ mình có thể sẽ được trở lại nhà, gặp lại bố mẹ, anh chị ở một thời điểm thích hợp hơn trong tương lai.
Có một câu nói: “Thời gian không chờ đợi một ai cả”. Bạn có lo sợ điều này không?
Tôi cũng rất sợ câu nói này. Vì vậy, bản thân tôi đang cố gắng nỗ lực để rút ngắn thời gian nhiều nhất có thể.
Bất kỳ ai, trước khi thành công, được mọi người biết đến thì cũng từng sống trong vòng tay yêu thương, che chở từ gia đình. Tôi rất tò mò, cuộc sống của bạn trước khi trở thành Quán quân The Voice Kids 2014 ra sao?
Nếu nói về thời thơ ấu của mình, tôi luôn nghĩ mình là đứa bé hạnh phúc nhất trên đời. Khi nói về khoảng thời gian mà tôi chưa nổi tiếng, chưa tham gia bất kì chương trình nào, tôi rất vô tư và hạnh phúc. Đi học xong là về nhà với ba mẹ, anh chị. Có những bữa cơm, mọi người quây quần để trò chuyện. Thật sự đó là kỉ niệm đáng nhớ đối với tôi.
Có khi nào bạn nghĩ, hạnh phúc mà bạn cảm nhận về tuổi thơ không phải là ngẫu nhiên, mà đó là sự cố gắng, nỗ lực rất nhiều của ba mẹ cũng như những thành viên khác trong gia đình.
Tôi là con út trong nhà, nên việc chứng kiến những khó khăn của ba mẹ sẽ ít hơn anh chị của mình. Tuy nhiên, tôi luôn hiểu và biết rằng ba mẹ mình đã cố gắng, bươn chải từng ngày để cho các con có một cuộc đầy đủ, hạnh phúc nhất.
Khi đến với cuộc thi The Voice Kids 2014, ai là người phát hiện ra tài năng của bạn?
Trước khi thi The Voice Kids, tôi đã từng tham gia cuộc thi Tiếng hát Hoa Phượng Đỏ cấp trường, cấp huyện rồi đến cấp tỉnh. Lúc nhỏ, tôi khá nhút nhát nên chỉ thường ngồi nghe mọi người nói chuyện.
Lúc đó, có một người bạn đã giới thiệu tôi với cô giáo và cô đã giúp tôi luyện hát. Cô biết tôi nhút nhát nên luôn động viên tinh thần, hỗ trợ tôi. Bài hát mà cô tập cho tôi là bài Mẹ Yêu Con. Đó cũng là cơ duyên đầu tiên của tôi với bài hát này.
Sau khi đi thi xong, anh tư tôi mới thấy chương trình The Voice Kids. Anh mới hỏi tôi là có muốn đi thi không. Lúc đó, tôi thấy mình được hát, được đến một thành phố mới, gặp thêm bạn bè nên tôi đã đồng ý. Lúc đó, tôi đã chọn luôn ca khúc Mẹ Yêu Con để dự thi.
Từ Bình Định vào TP.HCM để tham gia một chương trình thực tế mà cách đây 10 năm trước thì không phải gia đình nào cũng ủng hộ. Vậy bố mẹ và anh chị bạn phản ứng ra sao khi bạn quyết định đi thi The Voice Kids?
Ban đầu, khi anh tư của tôi đưa ra ý kiến thì gia đình đã có hai luồng ý kiến trái chiều. Ba mẹ tôi không nói gì nhưng chị hai và anh tư của tôi lại tranh cãi với nhau. Bởi vì chị hai thấy còn tôi nhỏ nên muốn tôi tập trung học hành trước. Lúc đó, tôi cũng khá phân vân, nhưng cuối cùng, tôi vẫn quyết định đi thi.

Nếu có cơ hội quay ngược về quá khứ, khoảnh khắc chị hai và anh tư tranh luận, Thiện Nhân ủng hộ ai?
Tôi vẫn ủng hộ anh tư. Bản thân tôi luôn ý thức được, vì có anh dẫn mình đi thi nên tôi mới được khán giả biết đến, có thêm nhiều trải nghiệm thú vị và bổ ích. Tuy nhiên, tiếc rằng trong quá trình trưởng thành, tôi và anh tư lại có những suy nghĩ khác nhau.
Khi quyết định rời xa gia đình, chuyển vào TP.HCM để sinh sống, học tập và hoạt động nghệ thuật. Đây là quyết định của bản thân Thiện Nhân hay do gia đình định hướng?
Khi đăng quang Quán quân The Voice Kids, mọi thứ đến với tôi rất nhanh, quyết định vào Sài Gòn học luôn trong vài ngày sau. Tôi không có quyền được quyết định. Trước đó, gia đình tôi khó khăn, bản thân suy nghĩ đi thi để có tiền cho ba mẹ bớt khổ nên tôi đã quên đi việc mình muốn gì.
Những lúc buồn bã, cô đơn khi thay đổi môi trường đột ngột như vậy, bạn có chia sẻ điều này với ai không?
Khi đó, tôi chỉ biết chui vào một góc ngồi khóc. Tôi sợ người khác thấy mình khóc. Lúc đó, tôi nhớ ba mẹ vô cùng. Bởi, ngày xưa luôn được ba mẹ vỗ về, gần gũi nhưng sau khi bước sang trang mới, tất cả mọi thứ như bị “đứt ngang”. Tôi sợ ba mẹ bận tâm về mình quá nhiều nên tự mình cố gắng.
Quyết định cho con lên TP.HCM vào thời điểm đó theo cách đột ngột, ba mẹ bạn chắc hẳn đã khóc rất nhiều?
Từ khi sinh ra đến năm 12 tuổi tôi chưa bao giờ thấy ba khóc. Lần đầu tiên tôi chứng kiến ba khóc chính là ngày tôi lên TP. HCM học. Tôi đi lên ga, ba đứng sau khóc rồi quay đi vì không muốn tôi nhìn thấy.
Tuy nhiên, thời gian sẽ làm thay đổi mọi thứ. Nếu ba mẹ tôi không bị tác động về tâm lý quá nhiều sẽ luôn chấp nhận tôi dù con mình có như thế nào. Bây giờ, tôi cũng không biết giải thích như thế nào để mọi người hiểu. Khi mọi chuyện xảy ra, ba mẹ tôi bị nói rất nhiều. Chứng kiến điều đó, tôi đau lòng lắm. Bản thân mình bị nói sao cũng được nhưng tôi không đành lòng khi ba mẹ là tâm điểm của bàn tán của mọi người.

Từ khi nào Thiện Nhân nhận ra sự khác biệt của bản thân?
Năm lớp 9, tôi đã nhận ra điều đó. Khi đó, tôi cũng đấu tranh tư tưởng kinh khủng lắm. Tôi học chung với một bạn lớn hơn mình 2 tuổi, tôi thích bạn đó. Tôi không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với bạn nữ. Lúc đó, tôi sợ bị mắng nên không dám kể với ai. Nhưng tình cảm không dám bộc lộ sẽ khiến bản thân mình sẽ thấy khó chịu.
Vì vậy, tôi quyết định để thuận theo tự nhiên. Thế nên, tôi đã hẹn hò với mối tình đầu đó. Chuyện tình đó nhẹ nhàng, dễ thương, cùng nhau cố gắng, học tập. Nhìn lại giai đoạn đó, tôi thấy nhiều kỷ niệm vui, cả hai đã tạo động lực để cùng nhau tốt hơn.
Đến khi nào, thì gia đình biết được chuyện tình cảm của bạn?
Ngay sau đó, cả gia đình đã biết chuyện vì đọc được tin nhắn của tôi và bạn đó. Tôi bị chuyển cơ sở học. Thời điểm đó, tôi còn nhỏ, không suy nghĩ được nhiều, nên vô tình làm bạn ấy tổn thương. Tôi lo sợ bị mắng, và cũng nghĩ nếu có điều gì đó thì sẽ rất bất công cho bạn.
Thời điểm đó, bạn đối diện với gia đình thế nào về chuyện tình cảm của mình?
Tôi chỉ nói đơn giản là đây là tình cảm thật của tôi, tôi đâu có làm gì sai hay quá giới hạn. Tôi không thể nào sống khác và chối bỏ chính bản thân. Tôi có chia sẻ thẳng nhưng gia đình cố tình không chấp nhận như vậy.
Lý do nào khiến mâu thuẫn giữa bạn và gia đình tới mức cao trào như thời điểm hiện tại?
Chung quy là một chữ thôi: “Tiền”. Tôi nghĩ, thà gia đình mình đủ ăn, đủ mặc mà mọi người hiểu nhau, còn hơn là nhiều tiền, mọi người trong nhà có được những thứ trước nay luôn ao ước. Tự dưng, tất cả mọi thứ đều thay đổi ngay.
Bạn nghĩ rằng nhận định của mình đã thật sự chính xác chưa?
Tôi nghĩ nhận định của mình là rất chính xác, hy vọng mọi người đừng đưa ba mẹ tôi vào nữa, hãy để cho ba mẹ tôi thoải mái. Vì thật sự câu chuyện ở đây là mâu thuẫn giữa tôi và anh chị mà thôi. Ba mẹ tôi chỉ là người ở giữa, thế nên tôi đặt tâm thế của ba mẹ và nghĩ rằng con nào cũng là con, bây giờ chẳng lẽ mình bênh đứa này, bỏ đứa kia?. Lúc đó mẹ biết tôi như vậy, nhưng vô tình mẹ bị tác động tâm lý nên mẹ mới làm thế.
Khi nghe bạn nhắc lại những chuyện đã qua, tôi cảm nhận tổn thương đã khắc rất sâu trong đáy lòng của bạn. Dù mình đã trưởng thành, đã đối diện và bước qua nhưng tổn thương vẫn còn ở sâu trong tiềm thức, chỉ chờ có dịp là tuôn trào.
Sự việc nếu không vỡ lẽ ra, mong ước của tôi lớn lắm. Tôi mong cho ba mẹ sẽ luôn vui vẻ, được sống trong ngôi nhà khang trang hơn. Tôi cũng mong muốn từ chính đồng tiền mình kiếm ra có thể dùng làm những điều có ý nghĩa cho ông bà tổ tiên. Hồi xưa, tôi đi làm là có suy nghĩ phụ giúp ba mẹ, ông bà cô chú họ hàng. Lúc nhỏ, tôi đi hát, thường dành dụm tiền, để Tết về nhà, đưa cho mẹ sắm sửa nhiều thứ như bánh kẹo, đồ cúng… Còn lại, tôi để dành mừng tuổi cho ông bà, rồi những người ngày xưa từng giúp đỡ gia đình tôi.
Những chuyện đã xảy ra là điều mình không thể thay đổi được. Điều duy nhất mình có thể kiểm soát là cách đối diện với tình huống đó. Thông qua cách đối mặt, mình sẽ nhận ra bản thân là ai. Tôi nghĩ những chuyện xảy ra vào thời gian trước là có lý do, chỉ là thời điểm đó mình chưa nhận thức được. Rồi thời gian sẽ trả lời mình là ai. Tôi nghĩ, khi nhìn lại quá khứ thì thái độ rất quan trọng vì sẽ tạo tiền đề cho hiện tại và tương lai.
Nếu nhắc lại, tôi vẫn tự hào về quá khứ của mình, tự hào về xuất phát của mình. Chỉ có chút buồn là của riêng bản thân thôi. Tôi cũng đọc bình luận của khán giả để biết mọi người đang suy nghĩ và hiểu như thế nào về câu chuyện của mình, mong muốn có thể giải quyết vấn đề với bản thân cũng như gia đình. Tôi nghe mọi người nói một câu rất là hay, đến giờ tôi vẫn còn ghi nhớ trong đầu: “Nếu là việc của từng thành viên trong gia đình thì hãy ngồi lại với nhau để giải quyết. Đừng phơi bày ra ngoài để mọi người cùng nhau phán xét”.
Khi anh chị đưa mẹ tôi đến họp báo, tôi giận vô cùng. Mâu thuẫn này đâu phải giữa tôi và ba mẹ, mà là giữa tôi và anh chị nên nếu muốn giải quyết thì anh chị em trong nhà ngồi lại với nhau. Tôi không thích mang ba mẹ ra làm lá chắn để che đậy những sai lầm của mình. Tôi không muốn mọi người nhìn thấy hình ảnh mẹ tôi phải khóc, phải đau khổ, tiều tụy như vậy.


Dường như khi bạn trưởng thành, bản lĩnh hơn và quyết tâm bảo vệ tình yêu thì mâu thuẫn lại càng trở nên gay gắt hơn?
Lý do khiến tôi quyết định đi theo tiếng gọi của tình yêu là vì bạn đời hiện tại của tôi, là người tôi đã gặp từ khi tham gia cuộc thi The Voice Kids và bạn đã giúp tôi rất nhiều.
Có một chuyện tôi kể mọi người sẽ bất ngờ, nhưng người giúp tôi xây dựng fanpage lúc tôi thi The Voice Kids chính là bạn. Khi đó cậu tôi tìm người phát triển fanpage, bạn đó thấy tôi dễ thương nên mới hỗ trợ. Sau khi tôi thi xong, tất cả mọi thứ bạn trả về cho gia đình tôi quản lý, rồi bạn đi lập nghiệp mất hút suốt 8 năm. Tôi có đi tìm vì tôi thấy biết ơn và muốn nói lời cảm ơn. Thời điểm đó, tôi giống hệt một đứa em được bạn chở đi ăn, đi tô tượng. Lúc đó còn có thêm một người bạn khác nữa, rồi ba chúng tôi cùng nhau đi chơi, ăn uống với nhau.
Vậy hai bạn khi nào chính thức nhận ra tình cảm cho nhau?
Thời điểm khi dịch Covid-19 vừa xong, tự dưng tôi và bạn tìm thấy Facebook của nhau. Chúng tôi mới bắt đầu kết bạn, tâm sự và chia sẻ. Tôi và đối phương cảm thấy đồng cảm, tính tình hợp nhau, sở thích cũng giống nhau. Lúc đó tôi nhận thấy rằng “À, người này lớn hơn mình, có thể làm chỗ dựa và người này cũng đã có sự nghiệp, ít gì khi đã đưa ra quyết định thì mình cũng không sợ bị bơ vơ, chật vật”, vì vậy tôi mới nhất quyết bảo vệ tình yêu của mình.
Thật ra bạn lớn hơn tôi 15 tuổi, đôi lúc tôi cảm thấy bản thân chưa đủ chín chắn và người này cho cho tôi được nhiều thứ về mặt tinh thần. Bạn giúp tôi trở nên mạnh mẽ hơn và có thể đứng dậy sau vấp ngã.

Từ lúc đó xảy ra câu chuyện đó cho đến giờ, gia đình có liên hệ để trao đổi với bạn hay không?
Đa số là theo kiểu hù dọa tôi thôi. Ba tôi bị bệnh tim nhưng không giống như những gì mà mọi người gọi điện hay nhắn tin cho tôi. Ba tôi bệnh nhưng vẫn có cách để chữa trị, vậy mà mọi người gọi báo với tôi là “Ba bệnh nặng lắm, có khi không qua khỏi đâu”. Lúc đó tôi rất hoang mang, đặt xe ngay lập tức để từ Đà Nẵng về thăm. Tuy nhiên, khi về nhà thì tôi thấy ba vẫn bình thường.
Bạn có nghĩ là vì mẹ quá nhớ, muốn gặp em bằng xương bằng thịt ngoài đời nên mới phải nghĩ đến lý do đó?
Nếu thật sự là mẹ nhớ tôi, còn chút tình thương dành cho tôi thì gặp tôi dễ lắm. Tôi vẫn luôn sẵn sàng để gặp ba mẹ. Nhưng mà, buồn thay là không được như mình mong muốn.
Vậy bạn nghĩ lý do gì mà mọi người phải dùng đến một chuyện mang tính “xui rủi” để gọi bạn về nhà?
Tôi nghĩ mọi người muốn tôi có cảm giác ân hận, áy náy.
Nhưng lỡ bạn nghĩ sai thì sao?
Không thể nào. Bởi vì tôi tận mắt chứng kiến mọi chuyện và tự mình trải qua nên giờ mọi người có nói gì, tôi cũng cảm thấy bình thường.
Tôi nghĩ sức khỏe tinh thần là một trong những vấn đề rất là đáng quan tâm, có thể xảy ra với bất kỳ ai, bất kỳ độ tuổi nào. Tự đánh giá bản thân mình, bạn nghĩ mình có đủ vững vàng không, hay thuộc kiểu nếu có áp lực quá có thể dẫn đến khủng hoảng nghiêm trọng?
Tôi có lời khuyên dành cho mọi người vì tôi đã từng trải qua độ tuổi đó. Dù mình có bị gì, có ra làm sao, điều đầu tiên là vẫn phải yêu chính mình, phải nghĩ cho bản thân mình trước. Mình còn tồn tại thì mới có thể xoay chuyển tất cả mọi thứ, đừng nghĩ tiêu cực.
Lúc trước, mọi chuyện bị dồn đến mức cùng cực là tôi sẽ suy nghĩ tiêu cực. Thậm chí, chỉ cần nói “Nếu tôi hát không đúng bài là khán giả sẽ không còn thích” là tôi run cầm cập, tay chân lạnh buốt, mồ hôi đổ đầm đìa luôn. Sau này nghĩ lại, tôi thấy để đến với cuộc đời này là điều không hề dễ dàng nên mình phải yêu lấy bản thân. Chuyện gì cũng có thể xoay sở được. Với lại, khi trưởng thành thì sức chịu đựng của mình có thể sẽ cao hơn cũng như cách mình nhìn vào tình huống đó sẽ khác đi. Bây giờ, cách tôi đối diện với mọi việc đó là bình thản.
Bạn nghĩ sao về câu nói: “Nền tảng của hạnh phúc chính là sự biết ơn”. Theo bạn, câu nói này có đúng hay không?
Tôi nghĩ nó đúng. Như khi nãy, tôi kể về quá khứ của mình, tôi rất vui vẻ và hạnh phúc vô cùng. Bởi vì tôi biết ơn, biết ơn người anh trai đã dẫn mình đi thi để mình được đứng trên sân khấu, được chạm gần với ước mơ của mình. Thời gian đó, tôi phải biết ơn những người đã yêu thương, che chở để mình được đứng trên sân khấu, được hát.
Đó là sự biết ơn của tôi trong giai đoạn đó. Tuy nhiên, từ lúc diễn biến khác đi, trưởng thành đi thì đó lại là một lòng biết ơn khác.
Khi mà xem buổi phỏng vấn, mọi người có thể sẽ hiểu sâu sắc hơn về một Thiện Nhân ở tuổi 23 sẽ khác như thế nào với Thiện Nhân ở tuổi 12 khi mới đạt danh hiệu Quán quân The Voice Kids.
Bây giờ mọi người vẫn gọi tôi là “bé” nhưng tôi cảm thấy rất vui về điều đó. Đây cũng là vấn đề mà nhiều người hay tranh luận trên mạng xã hội, nhưng tôi nghĩ đó là dấu ấn của một cô bé Thiện Nhân khi thi The Voice Kids 2014 quá lớn.
Khi tôi đọc bình luận, tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì cảm nhận được sự yêu thương mà mọi người dành cho mình.
Tôi luôn nghĩ mọi việc xảy ra điều có lý do của nó. Mình đến với cuộc đời, những cột mốc cần bước qua thì chắc chắn phải bước qua. Thay vì oán trách, day dứt thì tôi sẽ tìm cách để nó nhẹ nhàng hơn. Nếu có thể, thì xoá bỏ luôn những nỗi buồn đi. Với tôi, điều đó rất tuyệt vời.

Trong thời gian sắp tới bạn có kế hoạch, hay dự định muốn chia sẻ với khán giả hay không?
Tôi đang xây dựng kênh TikTok của chính mình để đến gần với khán giả hơn, có thể vào buổi tối tôi sẽ giao lưu, hoặc hát cho khán giả nghe. Tôi cũng thích được livestream, đọc những bình luận của mọi người để xem ai thích bài hát nào thì tôi có thể hát tặng trực tiếp luôn. Tôi thấy làm thế rất gần gũi, dù chỉ là qua màn hình nhưng tôi và khán giả có thể gắn bó, thân thiết với nhau hơn.
Buổi trò chuyện ngày hôm nay cũng là cơ hội để bạn gửi một lời tri ân đến khán giả vì đã ủng hộ mình trong suốt một hành trình vừa qua. Bạn muốn nói điều gì?
Hôm nay, tôi thực sự cảm ơn đã có cơ hội để trải lòng cũng như gửi một lời cảm ơn chân thành của một cô bé Thiện Nhân từ khi 12 tuổi đến hiện tại là 23 tuổi.
Dù “cô bé” của mọi người đã trưởng thành, cũng trải qua vấp váp, biến cố của cuộc đời nhưng trong tâm tôi lúc nào cũng biết ơn và sẽ luôn luôn cố gắng phát triển bản thân, đem đến những sản phẩm âm nhạc chỉn chu, chất lượng nhất.
Tôi cũng muốn gửi lời xin lỗi vì những biến cố của bản thân khiến mọi người suy nghĩ nhiều. Hãy thông cảm cho tôi, vì ai cũng phải lớn, phải trải qua thử thách, khó khăn để trưởng thành. Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để không phụ lòng sự yêu thương, ủng hộ của tất cả mọi người.
Cảm ơn Thiện Nhân vì những chia sẻ chân thành trên. Chúc bạn sẽ ngày càng thành công, toả sáng hơn nữa trên con đường nghệ thuật!