Ngày hôm kia, có 1 người phụ nữ tên Thủy đến nhà tôi chơi, hỏi ra mới biết là bạn ngày đại học của vợ tôi. 2 người nói chuyện với nhau cả tiếng trong phòng và buổi trưa ở lại nhà tôi ăn cơm.
Nghĩ đơn giản là con cái làm nhà, bố mẹ phụ muốn phụ giúp một chút là điều dễ hiểu nên tôi mới nhận tiền của ông bà. Thật không ngờ đó chỉ là nguồn cơn của bi kịch.
Sợ Mai đi một mình sẽ làm ra hành động gì quá khích hoặc bị hai người kia xúm vào bắt nạt nên tôi vội vàng phóng xe tới địa chỉ cô ấy đưa. Hùng hổ đi đánh ghen là thế nhưng khi cánh cửa vừa mở ra, tôi đã chết sững khi thấy mặt tiểu tam của chồng cô bạn thân.
Xúc động trước những gì vợ chuẩn bị, tôi ôm cô ấy vào lòng nói lời cảm ơn. Nhưng sau đó nhìn tờ giấy vợ đưa ra, thế giới xung quanh tôi bỗng chốc sụp đổ.
Hai vợ chồng cãi vã kịch liệt vì chuyện biếu tiền cho nội, cho ngoại. Đúng lúc tôi đang khó xử không biết nên làm thế nào thì bố mẹ chồng bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà chúng tôi.
Chồng cũng thuyết phục thêm nên tôi mềm lòng, đồng ý cho mẹ chồng cũng như cho bản thân một cơ hội để hàn gắn mối quan hệ này. Nhưng không ngờ, lần này mẹ chồng tới đón dâu về là có mưu đồ.
Nghe lời Thiện nói mà tôi tức đỏ mặt nhưng vẫn cố bình tĩnh để hỏi chuyện quá khứ là như thế nào. Ngày Thiện mới sinh ra, mẹ đẻ đặt anh ấy trước cổng nhà mẹ nuôi.
Biết anh trai lại mang nợ về nhà, đã vậy còn cao gấp 3 lần so với lần trước thì cô em tức lắm. Nhưng, lời đầu tiên cô nói lại là trách tôi không biết quản chồng thay vì mắng anh trai.
Càng giấu cảm xúc, lòng tôi càng giằng xé. Nhiều đêm nhìn chồng tôi chỉ muốn dựng dậy mà gào hét hỏi anh tại sao lại phản bội? Tại sao lại làm tổn thương vợ con?
Ra ở riêng, vì gần ngay nhà nên động tí có việc mẹ chồng lại ới vợ chồng tôi về làm. Từ chuyện nhà có khách, tới ma chay cưới hỏi vợ chồng tôi đều phải tham gia cùng bà hết.