Nhìn đoạn video đồng nghiệp gửi cho, tôi mới biết tại sao 7 năm qua chồng kinh doanh luôn không thành
Nhìn cảnh phản cảm đó mà tôi giận chồng lắm, chỉ muốn chạy về nhà ngay để hỏi cho ra lẽ nhưng vì công việc đầu năm bận nên không thể nghỉ được.
Khi mới cưới nhau, chồng tôi cũng có công việc ổn định nhưng từ ngày các con liên tiếp sinh ra, với đồng lương ít ỏi của anh ấy không đủ chi tiêu trong gia đình. Vì thế anh quyết định nghỉ việc ra ngoài làm kinh doanh.
Suốt 7 năm nay, anh kinh doanh rất nhiều mặt hàng như bán quần áo, mỹ phẩm, cà phê, quán ăn, thủy hải sản, thậm chí cả bán thịt heo. Nhưng số tiền kiếm được cũng chẳng khá hơn đi làm công ăn lương mà phải thức khuya dậy sớm, làm không có ngày nghỉ. Lâu ngày anh chán nản và khá suy sụp.
Đúng lúc chưa biết kiếm tiền bằng cách nào thì có người bạn đến chơi, nhìn thấy mảnh đất ruộng của bố chồng tôi rộng bỏ hoang cỏ mọc quá đầu người. Anh ta gợi ý chồng tôi đào ao lấy nước và trồng hoa để bán vào mỗi dịp Tết đến.
Nghe bạn phân tích hay, chồng tôi ham lắm như thể vừa bắt được vàng. Khi khách vừa ra về, chồng nói sẽ thế chấp nhà vay tiền ngân hàng đầu tư trồng hoa. Anh bảo:
“Những năm vừa rồi lăn lộn bên ngoài có kinh nghiệm kinh doanh, bây giờ anh sẽ trồng hoa và lấy tận gốc bán tận ngọn không phải chia sẻ lợi nhuận cho ai hết. Gia đình mình chẳng mấy chốc mà trả hết nợ ngân hàng và có khoản tiền lớn tích lũy”.
Công việc của chồng bấp bênh khiến gia đình lúc đói lúc no, tôi thấy khổ quá rồi nên không tán thành ý tưởng nào của chồng nữa, chỉ muốn anh đi làm công ty cho yên ổn, bớt nặng đầu. Nhưng anh nói “đâm lao phải theo lao”, những năm lăn lộn làm kinh doanh không thể bỏ đi vô ích được. Anh tin vào khả năng của bản thân lần này sẽ thành công.
Năng lực của chồng không có nhưng độ lì thì không ai bằng, đã quyết chí làm gì thì vợ có cản cũng vẫn làm. Thế là tôi đành bất lực để chồng muốn làm gì thì làm, tôi quá mệt mỏi khi phải tranh cãi với người quá bảo thủ rồi.
Lúc tôi buông xuôi thì chồng thoải mái tung hoành. Do có kinh nghiệm làm nông ngày nhỏ nên anh cũng biết trồng và chăm sóc hoa. Nhìn những chậu hoa lớn lên từng ngày tôi cũng thấy mê mẩn và yêu thích nghề trồng hoa. Những ngày nghỉ làm tôi ra chăm sóc những chậu hoa cùng chồng.
Giáp Tết có vài thương lái đến mua hoa nhưng người ta trả giá thấp nên chồng tôi quyết định mang hoa vào trung tâm thành phố bán cho được giá. Trong những ngày chồng ngồi bán hoa, tôi bận việc công ty nên không thể giúp được gì. Thỉnh thoảng chồng về qua nhà lấy hoa đi, tôi có hỏi việc bán hoa thế nào, lần nào anh cũng nói rất tốt nên tôi khá yên tâm.
Anh bán hoa đến chiều 30 Tết thì về, tôi hỏi xin chồng ít tiền để sắm Tết. Anh bảo tiền có nhưng phải để trả gốc, lãi ngân hàng và lo xuống giống cho vụ tới. Thế là tôi đành phải dùng tiền lương và thưởng của bản thân chi tiêu những ngày Tết.
Hôm qua, lúc đang ngồi làm việc, người đồng nghiệp gửi cho tôi 1 video quay cảnh chồng đang đập phá những chậu hoa vào chiều 30 Tết. Nhìn cảnh phản cảm đó mà tôi giận chồng lắm, chỉ muốn chạy về nhà ngay để hỏi cho ra lẽ nhưng vì công việc đầu năm bận nên không thể nghỉ được.
Tan giờ làm, đồng nghiệp rủ nhau đi khai xuân, còn tôi vội vã về nhà hỏi tội chồng. Vừa nhìn thấy mặt chồng, tôi đưa cho xem đoạn video, xem xong anh hờ hững nói:
“Nhiều người làm thế, không riêng mình anh. Phơi nắng phơi mưa cả năm chỉ trông chờ vào mấy ngày Tết, vậy mà bị người mua ép quá. Anh thà đập bỏ chứ không bán phá giá thị trường. Để người mua từ bỏ thói quen chờ đợi đến 30 Tết mua hoa giá rẻ”.
Nghe lời chồng nói tôi mới hiểu tại sao anh kinh doanh nhiều năm nhưng không thành công. Dù rất tức giận nhưng tôi vẫn cố giữ bình tĩnh để phân tích cho anh hiểu:
“Nghề nào cũng cần có cái đức đi đầu, nhất là nghề kinh doanh. Nếu anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến lợi nhuận mà không quan tâm đến nhu cầu khách hàng thì cả đời không bao giờ thành công. Nhiều người bán hoa, ít người mua thì cần phải giảm giá gấp, giữ giá cao bán cho ai. Làm kinh doanh phải nhạy bén với thị trường, đừng quá tham lam mà tự hủy hoại miếng cơm của bản thân.
Năm nào em cũng nhìn thấy cảnh người bán hoa đập phá thành quả của bản thân làm ra nhưng có năm nào dằn mặt được người mua hoa đâu mà chỉ tăng thu nhập cho những người quay video đăng lên mạng xã hội và làm xấu hình ảnh người bán hoa”.
Tôi nói đến thế rồi mà chồng không nhận ra sai lầm của bản thân và khẳng định vẫn sẽ làm thế trong năm tới nếu bị ép giá quá. Tôi không biết phải nói sao để chồng thay đổi suy nghĩ theo hướng tích cực đây?