Mẹ gọi thông gia đến dắt con gái về dạy lại, nhà vợ tôi vừa xuất hiện bà tức muốn ngất
Chưa đầy 30 phút sau, nhà vợ tôi xuất hiện nhưng với một cảnh tượng nằm mơ tôi và mẹ cũng không nghĩ tới.
Tôi nghĩ người mẹ chồng nào cũng muốn có cô con dâu tài giỏi, công dung ngôn hạnh đầy đủ, ngoan ngoãn, có hiếu. Mà phàm là chồng thì ai không muốn có cô vợ tuyệt vời như vậy? Tôi cũng chẳng phải ngoại lệ. Sau đám cưới mẹ bảo muốn dạy dỗ con dâu thật đàng hoàng, để tôi có người vợ tốt, các con tôi có người mẹ tuyệt vời và nhà tôi được nhờ. Tôi thấy ý kiến của mẹ rất hợp tình hợp lý, lập tức đứng về phía bà.
Mẹ hướng con dâu đến hình mẫu người phụ nữ vừa có sự nghiệp thành công lại đảm đang, chu toàn việc nhà. Bà thường xuyên lấy ví dụ con dâu nhà này giỏi giang lắm, mới 29 tuổi đã là trưởng phòng công ty lớn, thu nhập cả trăm triệu. Bà dặn vợ tôi phải phấn đấu đi, đừng an phận thủ thường.
Bà lại kể con dâu nhà kia chẳng thèm thuê người giúp việc, mọi thứ trong nhà phải tự tay làm mới yên tâm. Cô ấy thạo từ cắm hoa, làm bánh, thêu thùa, nấu nướng cả chục mâm cỗ đều ngon lành hơn cả nhà hàng. Bà nói con dâu chưa biết thì đăng ký học thêm các lớp nữ công gia chánh cho chồng con được nhờ.
Hiện tại vợ chồng tôi đã kết hôn được 7 tháng và cô ấy thì vẫn mắc lỗi, thiếu sót, luôn bị mẹ chê trách. Chúng tôi còn trẻ nên vẫn kế hoạch chưa sinh. Mẹ quyết định đào tạo con dâu khoảng 2 năm nữa rồi mới sinh cháu.
Cho đến hôm vừa rồi, vợ tôi bị ốm, ăn cơm xong cô ấy đi nằm mà không rửa bát ngay, chất đống bát bẩn trong bồn rửa. Mẹ nhìn thấy mới mắng con dâu không biết quán xuyến việc nhà, lười biếng, ở bẩn. Vợ không im lặng như mọi lần mà to tiếng cãi lại: “Mẹ muốn con phải ngất ra đấy thì mới hài lòng à?”.
Mẹ tôi sốc nặng, không ngờ con dâu lại hỗn láo thế. Bà lập tức gọi điện cho ông thông gia, nói bố vợ tôi đến đón con gái về dạy lại. Biết nghe lời bà còn dạy được, ngang ngược không chịu tiếp thu thì chỉ có bố mẹ đẻ mới dạy nổi.
Chuyện ầm ĩ sang cả nhà vợ, tôi cũng không muốn lắm nhưng lại thấy vợ to tiếng với mẹ chồng là quá sai. Thôi cứ để cô ấy ở nhà ngoại mấy ngày suy nghĩ rồi sang đón về cũng được.
Chưa đầy 30 phút sau, nhà vợ tôi xuất hiện nhưng với một cảnh tượng nằm mơ tôi và mẹ cũng không nghĩ tới. Bố mẹ vợ, vợ chồng em trai cô ấy, vợ chồng chị gái cô ấy, thêm cả mấy người chị em họ, cô bác thân, tất cả đều đến trên một chiếc xe 16 chỗ to tướng.
Điều đáng nói là ai cũng vui cười hớn hở, giục vợ tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Mẹ tức đến muốn ngất khi biết nhà vợ rủ nhau đón cô ấy đến nhà hàng ăn mừng vì thoát khỏi gia đình như nhà tôi!
“Chị đã bảo mày rồi, giờ thì quyết đoán rồi chứ? Qua tòa án xin mẫu đơn ly hôn xong rồi mới đi liên hoan ăn nhỉ”, chị gái vợ nói.
“Từ bây giờ chị được thoải mái ở cạnh bố mẹ đẻ bao nhiêu tùy thích, đi thăm anh em họ hàng, đi chơi với bạn bè thoải mái rồi nhé. Không còn cái gông trên cổ nữa. Như trước kia chị về nhà mẹ đẻ ngồi chưa ấm chỗ đã phải tất tả đi ngay, đến là khổ”, em dâu vợ tôi lên tiếng.
Rồi đến mẹ vợ: “Con còn trẻ mới 26 tuổi thôi, dứt sớm sẽ có cơ hội tìm được người tốt hơn. Thế hệ trước tư tưởng khác chẳng nói, chồng mà cũng như vậy thì đừng trông mong gì. Lúc yêu đương khác với khi cưới về thế đấy, giờ thì sáng mắt ra chưa?”.
Những người còn lại xúm vào dọn đồ giúp vợ tôi như thể không muốn chậm trễ thêm giây phút nào nữa. Họ vui cười ríu rít, mừng như mở hội chứ làm gì có chuyện buồn bã tức tối khi con em mình bị gửi về nhà đẻ.
Tôi còn bàng hoàng chưa kịp hoàn hồn thì vợ đã thu dọn đồ đạc xong và yên vị trên xe. Bố vợ lúc này mới lên tiếng: “Tôi đưa con gái về đây và sẽ không cho nó quay lại nữa. Bà cứ lựa con dâu mới trước là vừa, đơn ly hôn con gái tôi sẽ gửi cho chồng nó sau”.
Đoàn nhà vợ đã đi rồi mà tôi vẫn không thể tin nổi. Chuyện vợ tâm sự cảnh làm dâu với nhà ngoại cũng thường tình nhưng thật không ngờ họ nhà vợ đều bất mãn tức tối và thầm mong chúng tôi sớm ly hôn. Cô ấy vốn yêu chồng nhưng khi nhìn vợ ngồi trên xe với ánh mắt bình thản không chút luyến tiếc, trong lòng tôi lại giật mình hoảng hốt.
Mẹ tôi hiện tại đang rất tức giận, bà tuyên bố không bao giờ cho vợ tôi bước chân về một lần nữa. Còn tôi thì hoang mang quá. Tôi sắp ly hôn thật ư? Liệu có phải tôi đã làm sai?