Tôi từng nghĩ, chỉ cần yêu chân thành thì hạnh phúc nhất định sẽ đến. Nhưng đời không phải là câu chuyện cổ tích, và tôi đã phải học cách trưởng thành từ chính nỗi đau do người mình yêu nhất mang lại.
Khi biết tôi mang thai, chồng tôi quyết định cưới gấp. Vì chưa đủ tiền mua nhà, chúng tôi đành về ở chung với bố mẹ chồng và mẹ con em gái chồng. Anh cả và chị dâu đã mua nhà riêng, không còn sống chung.
Sau khi mẹ chồng mất, bà để lại 1 căn nhà và 2 cửa hàng cho anh trai chị dâu, còn vợ chồng tôi chỉ nhận được một thẻ ngân hàng trị giá 300 triệu, cùng căn nhà đang ở mà bố sang tên cho chúng tôi từ khi còn sống.
Khi bạn gái của em trai xuất hiện, cả nhà tôi đều hóa đá. Bởi bạn gái của em trai là một người phụ nữ góa chồng, không những vậy còn hơn em trai tôi những 10 tuổi, có một đứa con riêng do nhà chồng cũ nuôi dưỡng.
Lúc mẹ chồng mang cháo yến đến cho con dâu ăn, nhìn thấy mắt tôi đỏ hoe, bà lo lắng hỏi han. Tôi cho là mẹ con anh ấy cùng một giuộc, nói ra cũng chỉ thêm rắc rối, không cẩn thận bà lại ghét bỏ khinh bỉ con dâu.
Vào ngày cưới, mẹ chồng đã đích thân trao cho tôi một bộ trang sức hoàn chỉnh gồm một chiếc kiềng, vòng tay và đôi hoa tai, chiếc nhẫn vàng khiến mọi người trầm trồ, xuýt xoa rằng tôi đã gả vào một gia đình tốt.