Chồng đầu tư cho vợ học lái xe, nhìn anh nằm bẹp trên giường mấy ngày Tết mà tôi hối hận
Mấy ngày Tết, người ta đi đâu cũng có đôi có cặp, còn gia đình tôi chỉ có mỗi 2 mẹ con. Đến chỗ nào mọi người cũng hỏi chồng tôi đâu, tôi xấu hổ khi phải nói tình trạng anh bị bệnh.
Tuy chồng tôi không phong độ đẹp trai nhưng lại hiền lành, chăm chỉ và con nhà khá giả. Sau khi cưới nhau, chúng tôi được bố mẹ tặng nhà mặt tiền 2 tầng và chiếc ô tô gần 1 tỷ.
Suốt 4 năm nay, tiền vợ chồng tôi làm ra chỉ để chi tiêu sinh hoạt và nuôi con, thế nên cuộc sống khá thoải mái, tôi không phải lo lắng nhiều về chuyện tiền bạc như đám bạn đồng trang lứa.
Tôi cứ nghĩ gia đình mãi yên ổn và không thể có sóng gió gì xảy ra nhưng tôi đã sai. Tôi nghe theo lời dụ dỗ ngon ngọt của chồng mà đẩy gia đình đi chệch hướng làm cuộc sống của tôi bị đảo lộn và tiến triển theo chiều hướng xấu.
Những năm đầu lấy nhau chồng tôi rất ngoan, mỗi lần đi nhậu với bạn bè anh uống rượu rất ít thậm chí chỉ dùng nước ngọt để chúc tụng. Nhưng bạn bè tỏ vẻ không vui lắm, họ thường khích bác anh kém cỏi, sợ vợ và khuyên nên dạy vợ lái xe để mỗi lần nhậu say có người đưa về.
Bị nói nhiều anh tức quá nên quyết tâm đầu tư cho tôi học lái xe. Từ lâu tôi đã muốn học lái xe, vì nhà có xe mà mỗi lần về ngoại toàn phải phụ thuộc vào chồng, anh vui thì chở đi, còn bực tức để mẹ con tôi đi xe máy.
Được chồng cho học lái xe làm tôi rất mừng và hưởng ứng nhiệt tình. Khi tôi đã lái thành thạo, chồng rất tin tưởng giao phó tay lái cho vợ. Mỗi khi đi nhậu với bạn bè anh thường đưa vợ đi cùng và tôi luôn là tài xế cho anh.
Suốt 1 năm qua, tôi là tài xế đắc lực giúp chồng và tôi không cảm thấy phiền toái gì. Nhưng mấy ngày Tết vừa rồi, tôi mới dần nhận ra sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình chính là học lái xe.
Để cho công bằng, năm trước chúng tôi ăn Tết nhà ngoại thì năm nay nhà nội. Những năm trước chồng tôi đi ăn nhậu nhà các bác và các anh không bao giờ say. Khi đó tôi rất tự hào hãnh diện về chồng không nát rượu như mấy người anh họ. Suốt mấy ngày Tết anh luôn ở bên cạnh giúp đỡ việc nhà và chăm sóc con.
Vậy mà năm nay anh say bí tỉ ngay từ buổi đầu về quê nội. Đến khi khỏe 1 chút thì hết bác này đến bác khác gọi đi nhậu. Nhà các bác cách nhà bố mẹ chồng khá xa nên chúng tôi phải dùng ô tô đi cho thuận lợi. Lúc đi thì chồng là tài xế, lúc về là vợ, bởi anh say rồi ai dám giao cầm tay lái.
Trước Tết nhậu nhiều ngày liên tiếp nên 3 ngày Tết anh nằm liệt giường đến bữa ăn phải có người bê cơm vào tận nơi cho chồng.
Mấy ngày Tết, người ta đi đâu cũng có đôi có cặp, còn gia đình tôi chỉ có mỗi 2 mẹ con. Đến chỗ nào mọi người cũng hỏi chồng tôi đâu, tôi xấu hổ khi phải nói tình trạng anh bị bệnh do uống quá nhiều rượu.
Buổi trưa mùng 3 nhìn chồng tỉnh táo hơn và có thể phụ vợ làm mâm cơm hóa vàng cho các cụ. Cứ nghĩ cả gia đình sẽ có bữa cơm sum họp đầu năm ý nghĩa, vậy mà đang ăn uống vui vẻ thì điện thoại chồng đổ chuông.
Chẳng hiểu sao Tết năm nay tôi lại sợ tiếng chuông điện thoại của chồng đến vậy. Đúng như dự đoán có người bạn học rủ chồng gọi đến nhà ăn nhậu và bàn bạc đến việc họp lớp vào buổi tối.
Tôi nói chồng không nghe nên mẹ chồng ra sức cản con trai:
“Sức khỏe còn yếu, ở nhà ăn lấy lại sức, không nhậu nhẹt gì nữa. Con đừng làm mẹ và vợ con phải lo lắng nữa được không”.
Anh hứa là đến đó chỉ ngồi nói chuyện, không uống gì hết. Nghe lời hứa của chồng khiến mẹ con tôi cũng tin tưởng và đồng ý cho đi. Thế nhưng đến nửa buổi chiều chồng chưa về, vợ gọi điện thì nghe thấy giọng lả lướt và gắt lên bảo đừng có gọi nữa.
Đến 10h tối thì chồng gọi cho vợ là say lắm rồi và cung cấp địa chỉ nơi anh ấy đang nhậu đến mà đưa chồng về. Vậy là mẹ con tôi phải chở nhau đi tìm chồng để đưa về.
Nhìn thấy chồng mềm nhũn, nằm vật trên xe mà tôi hối hận thật sự. Tất cả tại tôi đã học lái xe để chồng ỷ lại là có người tài xế đắc lực nên có thể uống rượu thoải mái mà không cần phải lo lắng về chuyện xe cộ nữa.
Tôi không biết làm thế nào để chồng hạn chế uống rượu đây?