Khách khứa đến đông đủ, chị dâu tươi cười bưng mâm cơm đầy ắp lên. Mọi người còn đang háo hức không biết chị dâu chiêu đãi khách của mẹ chồng món gì, đến khi nhìn rõ những thứ trên mâm, tất cả đều phải tái mét mặt.
Suốt cả tuần sau khi biết tin chị dâu mắc bệnh nan y, không khí trong nhà tôi lúc nào cũng như đưa đám. Chị dâu khóc đến cạn nước mắt, anh tôi thì gầy rộc đi vì lo nghĩ và thương vợ.
Lúc trước chưa ly hôn, cũng có thời điểm anh mất việc làm nhưng chưa bao giờ phải chịu khổ thế này. Sau đó bà quyết định đến tìm chị dâu cũ, khuyên chị quay về với anh cho con có bố.
Sau tang lễ của anh, chúng tôi tìm được bản di chúc anh viết sẵn từ bao giờ trong phòng riêng. Ngoài phong bì thư có tên cả chị dâu cũ nên gia đình tôi mời chị tới nghe.
Chồng nhẫn tâm bỏ vợ và hai con nhỏ theo người tình, bà vẫn muốn chị ấy ở vậy nuôi con chờ chồng quay đầu là bờ? Vậy mà chị dâu lại đồng ý làm theo đề nghị của mẹ chồng.
Mang tiếng đưa con về ngoại chơi, bà ngoại chẳng dành thời gian cho cháu, tôi toàn tự mình trông con. Tôi còn phải xuống bếp nấu cơm, dọn dẹp, phục vụ chị dâu.
Lâu ngày không nhìn thấy chị dâu cũ, chị ta gầy và xuống sắc nhiều, chắc cuộc sống vất vả lắm. Vậy mà đứng trước người phụ nữ xấu xí thảm hại đó, tôi lại run lên bần bật vì sợ hãi.
Với cách suy nghĩ, cư xử của em chồng lẫn mẹ chồng, em nghĩ mình có làm gì họ vẫn không quý trọng. Bởi vậy em sẽ khiến họ phải e dè, không dám tùy tiện bắt nạt em nữa!