Suốt dịp Tết anh không đến nhà tôi chúc Tết. Tôi hơi chạnh lòng nhưng nghĩ chắc Chiến đang xoay xở tiền nong để ra Giêng mang sính lễ đến hỏi cưới mình. Ai ngờ mùng 5 thì Chiến đột ngột xuất hiện.
Anh dứt lời mẹ tôi chưa kịp trả lời thì cánh cửa phòng cấp cứu đã đóng sầm lại. Chị dâu đã khóc ướt nhòe cả mặt vì thương chồng và cũng vì nghe được câu nói của anh với mẹ.
Ngược lại thì bố T. lại chỉ im lặng không nói gì. Ban đầu tôi cứ nghĩ bác là đàn ông nên ít nói. Không ngờ bác lẳng lặng nhìn tôi và mẹ T. ríu rít chuyện trò, rồi đột nhiên ôm mặt khóc...