Đi làm về có cơm canh tươm tất vợ còn trách móc, tôi đuổi thẳng cô ấy về nhà ngoại
Trước đây cô ấy là một người thấu tình đạt lý, không hề giống như bây giờ.
Trước khi đến với người vợ hiện tại, tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân. Ngày đó, vì bất đồng quan điểm nên chúng tôi ly hôn. Nhưng chia tay xong hai đứa vẫn là bạn, bởi vì chúng tôi từng là bạn học đại học, hơn nữa cả hai còn có một đứa con trai chung nên việc gặp nhau là không thể tránh khỏi, dù gì cô ấy cũng là mẹ của con tôi, tôi không thể cấm đoán hai mẹ con gặp nhau được đúng không?
Một năm sau khi ly hôn, tôi gặp được Nga - một cô gái dịu dàng, dễ thương và là tiểu thư một gia đình giàu có. Dù chưa từng kết hôn nhưng cô ấy không hề bận tâm tới quá khứ của tôi, cũng rất yêu thương và quan tâm tới con riêng của tôi.
Yêu nhau 8 tháng, Nga có bầu nên hai đứa bàn tới chuyện cưới xin. Dù cưới lần hai nhưng đây lại là lần đầu của vợ nên tôi tổ chức rất rình rang, vì tôi không muốn cô ấy phải chịu một chút thiệt thòi nào.
Tuy nhiên sau khi về chung một nhà, dần dần tôi mới phát hiện ra giữa chúng tôi tồn tại rất nhiều vấn đề. Cô ấy luôn viện cớ ốm nghén, không thể ngửi được mùi dầu ăn, khói bếp để tránh việc nấu cơm. Chắc Nga tính tiểu thư, ở nhà có mẹ chăm sóc quen rồi nên mới vậy, nhưng tôi chẳng bắt bẻ làm gì, thôi thì cố nhịn vì đứa con trong bụng và tôi cũng tin rằng dần dần vợ sẽ thay tính đổi nết thôi.
Song, vợ lại ngày càng quá đáng, đã không cơm nước được cho bố con tôi thì thôi đi, đằng này nhiều lúc còn can thiệp vào cách tôi dạy dỗ con trai. Chẳng hạn như 10 giờ tối, con trai đói, tôi úp tạm cho con bát mì mà cô ấy cũng cấm đoán. Tôi giúp con dọn đồ chơi, mặc đồ cho con cô ấy lại bảo tôi chiều con thái quá. Thằng bé mới hơn 5 tuổi, tôi giúp con có gì là sai chứ?
Hay tuần trước, Nga đi làm về đã có cơm canh nóng hổi trên bàn nhưng cô ấy lại la lối om sòm, trách móc tôi.
- Tại sao anh lại để vợ cũ vào nhà, nấu cơm thế này? Anh có coi tôi là vợ không?
Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao Nga lại làm quá mọi việc lên như vậy, trước đây cô ấy là một người thấu tình đạt lý, không hề giống như bây giờ. Hai bên cãi qua cãi lại, trong lúc tức giận tôi đã đuổi thẳng cô ấy về nhà mẹ đẻ.
- Tại sao vợ cũ anh không thể đến đây? Thứ nhất, cô ấy là mẹ của con trai anh, đến đây chơi với con có gì sai? Thứ hai, nhân đây anh cũng nói thẳng luôn, căn nhà này có một phần tiền của cô ấy nên anh sẽ đưa chìa khóa cho vợ cũ để cô ấy thích đến lúc nào thì đến.
Thứ ba, cô ấy nhiệt tình nấu cơm cho vợ chồng mình, em đi làm về đã có cơm canh nóng hổi, em không cảm ơn được lời tử tế thì thôi đi, đằng này còn giở tính tiểu thư, trách móc om sòm. Thử hỏi từ ngày lấy nhau đến giờ em đã nấu được mấy bữa cho anh? Nếu em không muốn ăn thì về nhà bố mẹ đẻ em mà ăn.
Nào ngờ, Nga vào phòng thu dọn đồ đạc thật. Thấy vợ ngang bướng như vậy, tôi càng nổi điên:
- Anh nói đến nước đó mà em còn không chịu hiểu à? Sao em cố chấp, ích kỷ vậy? Anh nói cho em biết, nếu ra khỏi cánh cửa này thì đừng mong anh tới đón em về. Còn nếu thích, đợi sinh con ra thì ly hôn đi, anh sẽ chu cấp tiền nuôi con hàng tháng.
Những tưởng đem chuyện ly hôn ra dọa thì vợ sẽ sợ mà xuống nước xin lỗi, không ngờ cô ấy đi về nhà bố mẹ đẻ thật. Đến nay đã 4 ngày rồi, Nga không về nhà cũng không chịu xin lỗi tôi, đúng là được chiều quá sinh hư mà. Tôi nên làm gì để vợ ngoan ngoãn quay về nhà bây giờ?