Chị chồng nhắn tin cho em trai hỏi vay tiền, tôi lén thay ông xã từ chối rồi bẽ bàng
Tôi cứ nghĩ chị chồng sẽ biết xấu hổ mà thay đổi, nào ngờ nhận được tin nhắn trả lời của chị ấy mà tôi ngã quỵ.
Tôi thật sự không ưa chị chồng chút nào. Chẳng hiểu chị chi tiêu kiểu gì mà suốt ngày hỏi vay tiền của chồng tôi, mặc dù thu nhập của chị và anh rể không hề thấp, nhà có, xe cũng có rồi.
Còn vợ chồng tôi, lương không cao lại nuôi thêm 1 đứa con nhỏ đồng thời phải chu cấp cho bố mẹ chồng hàng tháng nữa. Khó khăn là thế nên nhiều lần tôi đã nói bóng nói gió cho chị tự thấy xấu hổ không vay tiền nữa mà chị vẫn chứng nào tật nấy, hỏi vay em trai xoành xoạch.
Nếu có vay có trả thì tôi đã chẳng nói làm gì, không bao giờ ca thán, phàn nàn luôn. Còn đây, chị nói là vay nhưng chẳng khác gì xin tiền vì chị có bao giờ trả đâu. Khi thì vài trăm, khi thì vài triệu, có khi chị còn “vay” hẳn 15 triệu để mua máy tính cho con anh chị.
Nhà mình chưa lo xong, phải giật gấu vá vai mà chồng lại mang tiền ném qua cửa sổ như thế khiến tôi bực bội. Nhưng hễ tôi nói đôi câu thì chồng lại mắng vợ ầm lên:
- Em tính toán chi li thế. Anh chị em trong nhà đi đâu mà thiệt.
Tối hôm qua khi chồng đi tắm, anh quên chưa tắt máy tính nên khi ngồi nhờ máy anh làm việc, tôi đã vô tình nhìn thấy tin nhắn chị chồng gửi đến. Chị lại hỏi “vay” tiền chồng tôi.
Lần này chị hỏi “vay” những 50 triệu để đi du lịch Tết. Vợ chồng tôi vừa mới mua nhà xong, vẫn đang phải trả góp, Tết này còn đang chưa biết lấy đâu ra tiền tiêu Tết đây chứ nói gì có dư mà cho vay. Chị chồng biết thừa hoàn cảnh của em trai ấy thế mà vẫn đòi vay từng ấy tiền. Giọng điệu hỏi vay thì vô cùng đáng ghét, như kiểu ra lệnh, bắt buộc chồng tôi phải đưa tiền vậy.
Bức xúc, tôi đã thay chồng nhắn tin từ chối thẳng thừng luôn:
- Vợ chồng em khó khăn thế nào chị cũng biết mà. Chị không thường vợ chồng em thì cũng phải thương cháu chứ? Cháu thì còn nhỏ, vợ chồng em đang nợ nần mà chị cứ vòi vĩnh, hỏi vay suốt là sao?
Tôi cứ nghĩ chị chồng sẽ biết xấu hổ mà thay đổi, nào ngờ nhận được tin nhắn trả lời của chị ấy mà tôi ngã quỵ.
- 8 năm nay chị nuôi con cho em, bao vất vả cực nhọc từng ấy tiền sao có thể bù đắp được? Cu Bi là cháu ruột chị, chị cũng yêu thương thằng bé thật lòng, chăm sóc nó chu đáo như con đẻ, vậy mà giờ em lại quay sang tính toán với chị, trách chị vòi vĩnh? Nếu không có vợ chồng chị đứng ra nhận nuôi con cho em, liệu em có cuộc sống gia đình hạnh phúc như hiện tại không?
Cu Bi là tên con trai thứ 2 của anh trai và chị dâu. Trước đây tôi từng tin là vậy nhưng đọc tin nhắn này rồi tôi mới biết mình đã bị lừa. Thằng bé là con riêng của chồng tôi, được chị chồng nhận nuôi dưới danh nghĩa là con.
Tôi run lẩy bẩy khi biết sự thật động trời này. Khi chồng từ nhà tắm đi ra, tôi hỏi chuyện và anh đã thú nhận tất cả. Anh nói, đứa trẻ là kết quả của anh và một cô gái trong đêm say rượu. Anh không hề biết chuyện này cho tới khi cô ta ôm đứa trẻ tới nhà đòi anh chịu trách nhiệm.
Vì khi đó anh và tôi đang rục rịch chuẩn bị đám cưới, không muốn vì cô ta, vì đứa trẻ mà ảnh hưởng nên chị chồng đã đứng ra nhận nuôi đứa trẻ. Đồng thời, gia đình anh cũng đưa cho cô ta một số tiền đền bù nên mới ém được chuyện này xuống.
Cũng chính vì lẽ đó mà chồng luôn nhân nhượng khi chị chồng vòi vĩnh, vay tiền không trả. Chồng cầu xin tôi hãy coi như không biết chuyện này, cứ sống bình thường như trước đây. Bởi, ngoài chuyện chu cấp tiền cho đứa bé đó thì không ảnh hưởng gì tới cuộc sống của chúng tôi cả, và thằng bé cũng không biết chồng tôi là bố ruột của nó.
Nhưng sao tôi có thể coi như không biết được chứ? Bây giờ tôi thật sự rất rối bời, cứ vờ như không biết thật khó chịu, mà ly hôn tôi lại thương con. Tôi nên làm gì bây giờ?