Tôi nhớ cả 2 lần chê trách An nghèo khó, em ấy chỉ im lặng không nói gì. Cứ nghĩ bản thân nói đúng nên trong cách nói chuyện tôi chẳng bao giờ nể nang các em cả.
Buồn nhất là chồng tôi, dù vợ vất vả là thế nhưng chưa bao giờ anh biết trân trọng, thương yêu. Vậy mà anh còn suốt ngày càm ràm, chê trách so vợ với em dâu, nói tôi vụng đoảng, không bằng một phần em ấy.