Con dâu nói sẽ tái hôn, mẹ chồng đập cốc phản đối, bố tôi có hành động khiến bà tức quá bỏ đi
Tôi đoán có khi mẹ làm căng như vậy là vì bà muốn tôi phải ở lại đây thờ chồng quá cố là chính, mẹ chồng không muốn tôi tái hôn mà phải một mình nuôi con đến già như bà.
Chồng hơn tôi 3 tuổi, là người thành phố còn tôi là dân tỉnh lẻ ra thành phố học đại học rồi ở lại đây kiếm việc làm. Hai đứa quen nhau khi công ty tôi và công ty anh cùng hợp tác cho một dự án, sau đó anh chủ động “cưa” tôi. Sau khi cưới, vợ chồng tôi ra ở riêng vì anh có mua nhà riêng trước khi lấy vợ.
Về phía gia đình chồng, bố chồng tôi đã qua đời từ khi ông xã tôi còn nhỏ, mẹ anh đã về hưu, cô em gái chồng đã đi lấy chồng. Tôi tự nhận bản thân khá đanh đá nhưng so với mẹ chồng thì vẫn còn phải học hỏi nhiều. Thời gian đầu mới về làm dâu, tôi thường xuyên bị mẹ nhắc nhở, soi mói, mãi tới khi tôi sinh con gái đầu long, mẹ chồng mới bớt cái tính săm soi đi một chút. Nhưng sau kỳ ở cữ, bà vẫn chứng nào tật nấy, càm ràm không thôi khiến tôi vô cùng mệt mỏi, chán chường, lắm lúc nghĩ đây là vợ chồng tôi ở riêng, ở chung nữa thì không biết mọi chuyện còn tệ hơn đến mức nào nữa.
Thế rồi khi con gái lên 3 tuổi, chồng tôi đột ngột qua đời vì bị tai nạn giao thông. Anh ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, tôi bỗng dưng trở thành góa phụ. Tới nay anh đã đi hơn 4 năm rồi, nỗi đau mất mát dần nguôi ngoai. Suy cho cùng người mất đã mất, người ở lại vẫn phải tiếp tục sống mà. Mọi chuyện vẫn cứ bình thường diễn ra, chỉ là dạo gần đây tôi cảm giác mẹ chồng bắt đầu đề phòng hơn chuyện tôi đi bước nữa.
Chuyện là ở công ty, chồng tôi có một anh đồng nghiệp khá thân thiết, anh tên Khánh và còn độc thân. Khi chồng qua đời, anh là người giúp đỡ tôi khá nhiều, không ít lần anh đến thăm nhà để thăm nom hai mẹ con. Con gái tôi rất quý anh, lắm lúc tôi dỗ con mãi không được, nhưng vào tay anh thì con bé lại ngoan ngoãn ngay.
Có lần bố tôi từ quê lên chơi và nhìn thấy cảnh này, từ đó bố bắt đầu có cảm tình với anh. Thực ra tôi cũng cảm nhận được tình cảm của anh Khánh dành cho mình, nhưng khi đó vẫn còn tang chồng nên tôi không thể tiến tới với anh được.
Chuyện rồi cũng đến tai mẹ chồng. Hôm đó bà đến nhà chơi, tiện xem mẹ con tôi sống thế nào. Trùng hợp hôm đó Khánh cũng có mặt. Có lẽ việc chúng tôi xưng hô anh – em, cộng thêm ánh nhìn trìu mến dành cho nhau đã bị mẹ chồng để ý. Bà tỏ ra khó chịu lắm, sau đó chuyển đến nhà tôi ở luôn như “canh chừng” con dâu vậy. Quá đáng hơn, cứ hôm nào Khánh đến chơi, mẹ chồng lại lớn tiếng đuổi anh đi, có lần còn cầm dao dọa đuổi anh.
Qua lời kể của dì chồng, tôi mới biết sở dĩ mẹ chồng không muốn con dâu tái hôn vì bà bảo nhờ tôi mà họ được “nhờ vả” rất nhiều. Nếu tôi rời đi, bà sẽ gặp khó khăn khi không có người sống cùng chăm sóc, quan tâm hàng ngày. Song, tôi đoán có khi mẹ làm căng như vậy là vì bà muốn tôi phải ở lại đây thờ chồng quá cố là chính, mẹ chồng không muốn tôi tái hôn mà phải một mình nuôi con đến già như bà.
Tuần trước bố cùng mấy chú lên thành phố thăm tôi, trùng hợp thay hôm đó có vài người họ hàng nhà chồng đến chơi. Sau khi ăn uống xong, mọi người ra phòng khách ngồi nói chuyện, nhân đây tôi có thưa chuyện về việc sẽ tái hôn với Khánh. Mọi người bàn tán xôn xao, riêng mẹ chồng đập vỡ cốc rồi hung hồn tuyên bố:
- Con không được tái hôn, mẹ không cho phép con đi đâu cả. Con đã là dâu con nhà này, được cưới gả đoàng hoàng thì phải làm dâu nhà này cả đời, phải ở vậy nuôi con, thờ chồng. Con đi rồi thì một mình mẹ biết sống làm sao, nhỡ con gái con sau này bị bố dượng đối xử không tốt thì sao, tội nghiệp nó lắm con ơi. Mẹ ở vậy nuôi con một mình cả đời có sao đâu, tại sao con cứ phải tái hôn.
Mẹ chồng lăn ra khóc lóc ăn vạ, đến nước này bố tôi cũng không thể ngồi im được nữa. Bố liền lên tiếng dằn mặt bà thông gia:
- Thưa bà thông gia, tôi rất nể phục bà một mình nuôi con trai khôn lớn thành tài. Nó mất bà buồn một nhà tôi buồn 10, nhưng không có nghĩa là bà bắt con gái tôi phải sống cuộc đời giống như bà. Ngày xưa phong kiến bà sợ chịu điều tiếng tôi có thể thông cảm, nhưng thời này khác xưa rồi, bà nghĩ cho con trai thì cũng nên để tâm cho con tôi chứ? Bà thử nghĩ xem nếu cái Mai (tên em gái chồng) cũng bị đối xử như bà đã làm với con tôi thì bà có đau lòng không?
Đã hơn 4 năm rồi, nếu con bé tìm được người có thể giúp nó hạnh phúc thì sao bà không tác thành cho chúng? Tôi đánh giá Khánh rất cao, tôi tin chàng trai đó sẽ đem lại hạnh phúc cho con gái và cháu ngoại tôi. Tất nhiên, sau khi tái hôn, con gái tôi vẫn có thể quan tâm, thăm hỏi bà, hay nếu bà có khó khăn gì thì nhà tôi vẫn có thể giúp đỡ trong khả năng. Mà tôi thấy nếu phim Sống chung với mẹ chồng có quay phần 2 thì bà hợp để đóng phim đó lắm đấy. Còn nếu bà gây khó dễ, gia đình chúng tôi sẽ không để yên đâu.
Họ hàng nhà chồng cũng bắt đầu trách móc, khuyên can mẹ chồng không nên làm như vậy. Không một ai đứng về phía mình, bà tức quá rời khỏi nhà, còn ông chú chồng dọn dẹp đống cốc vỡ. Bố cũng dặn dò riêng, nếu khó khăn thì cứ gọi cho bố, bố sẽ chống lưng cho tôi. Từ tận đáy lòng tôi rất biết ơn bố vì đã đứng ra bênh vực tôi, tôi cũng mong mẹ chồng sẽ sớm thay đổi quan niệm để có cái kết đẹp cho đôi bên, như vậy tôi sẽ nhẹ lòng hơn khi đi bước nữa.