Vừa về đến nhà vợ liền nhờ đi mua đồ, lúc quay về tôi khóc còn cô ấy cười
Vừa về tới nhà, vợ đã nhăn nhó khó chịu kêu đau bụng tới ngày đèn đỏ nên nhờ tôi đi mua ít đồ dùng phụ nữ và thuốc giảm đau.
Ngày ấy, biết Nga có người yêu, tôi vẫn âm thầm theo đuổi. Tôi luôn hi vọng ngày nào đó Nga và bạn trai chia tay thì cô ấy sẽ để mắt đến tôi. Dù gì hai người vẫn chưa kết hôn, tương lai ai nói trước được điều gì, tôi vẫn còn cơ hội mà.
Cuối cùng sau 2 năm ròng rã chờ đợi, ngày đó cũng đã đến. Sau khi chia tay bạn trai, Nga chủ động nói muốn ở bên cạnh tôi. Khỏi phải nói, lúc đó tôi đã rất vui, chẳng màng tới lý do hai người chia tay là gì nữa.
Cưới vợ là phải cưới liền tay, cho nên chỉ 3 tháng sau, tôi ngỏ lời cầu hôn Nga và nhận được cái gật đầu của em. Nhưng khi đưa Nga về ra mắt, mẹ tôi lại tỏ vẻ không thích, nói rằng Nga có vẻ mưu mô, không trung thực nên không muốn tôi cưới cô ấy.
Khó khăn lắm tôi mới “cưa đổ” Nga, được em nhận lời cầu hôn, sao tôi có thể nghe lời mẹ được chứ. Tôi dứt khoát ngoài cô ấy ra sẽ không lấy ai nên cuối cùng mẹ đành gật đầu đồng ý đứng ra tổ chức đám cưới cho chúng tôi.
Sau khi kết hôn, vợ tôi nghỉ làm để ở nhà chuẩn bị mang thai. Tiền lương hàng tháng tôi đều đưa hết cho vợ giữ, chỉ cầm một chút để ăn sáng, thi thoảng uống cà phê với bạn bè. Mỗi lần về nhà đều có cơm ngon canh ngọt, vợ xinh chờ sẵn tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tuy nhiên 3 tháng trôi qua, bụng Nga vẫn chưa có động tĩnh gì. Dù sốt ruột, tôi vẫn cố gắng động viên em, đôi khi vì quá mong con, stress nên khó thụ thai, nhưng tôi nào đâu biết đằng sau đó là âm mưu của em.
Hôm qua tôi trở về sau chuyến công tác, vừa về tới nhà vợ đã nhăn nhó khó chịu kêu đau bụng tới “ngày đèn đỏ” nên nhờ tôi đi mua ít đồ dùng phụ nữ và thuốc giảm đau. Thấy vậy, tôi vội vàng chạy đi ngay nhưng vừa xuống tới sảnh bỗng nhớ ra quên mang theo ví và điện thoại nên quay lên lấy.
Mở cửa ra, đập vào mắt tôi là cảnh Nga và một người đàn ông đang ôm hôn nhau ngay sau cánh cửa, dường như anh ta chuẩn bị rời khỏi đây. Và người đàn ông đó không ai khác chính là bạn trai cũ của vợ tôi.
Nhìn là hiểu chuyện gì vừa xảy ra, không kìm nổi cảm xúc, tôi lao vào cho anh ta một cú đấm giáng trời. Đau lòng hơn cả là Nga lại vội vàng chạy đến bên anh ta che chắn, ngăn không cho tôi đánh bạn trai cũ của em.
Còn gã nhân tình, thay vì sợ hãi hay xin lỗi tôi, anh ta lại cười điên dại, chửi mắng tôi là kẻ ngốc.
- Tôi thấy thương thay cho anh đấy, anh bạn à. Bị vợ lừa bao lâu mà không hay, đúng là một kẻ đáng thương mà. Đã không giấu được nữa thì hôm nay tôi cũng không ngại nói cho anh biết, thực ra tôi và vợ anh vẫn qua lại với nhau từ trước khi hai người cưới đến giờ.
Tức sôi máu vì bị lừa dối bao lâu nay mà không biết, tôi gằn giọng đuổi vợ và nhân tình ra khỏi nhà. Nhưng nào mà ngờ, Nga lại cười khẩy mỉa mai:
- Nhà này anh mua nhưng trên giấy tờ có đứng tên tôi, sao tôi phải đi chứ? Nếu anh muốn ly hôn cũng được thôi, đằng nào tôi cũng kiếm được một khoản kha khá rồi.
Khi tôi còn mơ hồ chưa hiểu chuyện gì, Nga đủng đỉnh ngồi xuống ghế giải thích thêm. Hóa ra, tiền tiết kiệm trước cưới và số tiền lương hàng tháng tôi đưa cho Nga, cô ta đã âm thầm sang tên cho gã nhân tình từ khi nào rồi. Cô ta cũng không hề yêu tôi, chẳng qua vì trước đó bạn trai vỡ nợ, cần một số tiền trả nợ nên cả hai mới giăng ra màn kịch này để lừa tiền của tôi mà thôi.
Đau đớn đến cùng cực, tôi rời khỏi nhà. Khi nghĩ về tình cảm tôi giành cho Nga trong suốt thời gian qua, nghĩ về sự lừa dối của cô ấy, tôi bất giác rơi nước mắt. Tại sao cô ấy lại đối xử với tôi như thế chứ?
Chuyện đến nước này chỉ trích tôi ngu muội, lụy tình thôi, cuộc hôn nhân này cũng không thể cứu vãn được nữa. Nhưng giờ ly hôn, căn nhà đang ở sẽ phải chia đôi cho cô ta một nửa, số tiền tiết kiệm trước đó của tôi cũng mất trắng. Tôi không cam tâm, có cách nào để tôi lấy lại số tài sản đó không?