Hôm chủ nhật vừa rồi, cả nhà tôi đang ngủ ngon thì có tiếng gọi cửa nên tôi hớt hải dậy xem có chuyện gì. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy chị Dịu mặt cau có với gói quà khá đẹp trên tay đứng trước cổng.
Tôi cảm thấy như mình đang bị đẩy vào một ngõ cụt. Một bên là nỗi đau của sự phản bội, một bên là áp lực từ gia đình không cho phép tôi rời bỏ cuộc hôn nhân này chỉ vì chồng giàu.
Mỗi ngày, tôi đều ra khỏi nhà như ngày thường đi làm, nhưng sẽ về muộn hơn với lý do tăng ca. Tuy nhiên, giấy không gói được lửa, sau 1 tuần như vậy, chồng và nhà chồng cũng biết chuyện tôi làm.
Năm đó nếu không có căn nhà của anh chị tặng, vợ chồng tôi vẫn phải ở nhà thuê, lo làm ăn tích cóp để mua nhà, thậm chí mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng có thể bị ảnh hưởng bởi áp lực kinh tế rồi.
Mấy tháng gần đây, mẹ tôi yếu, chẳng biết sống được bao lâu nữa nên bà quyết định chia tài sản cho các con. Hôm chủ nhật vừa rồi, có đầy đủ các con ở nhà nên mẹ gọi chúng tôi đến họp gia đình.