Nửa tháng sau ly hôn nhận được gói hàng vợ cũ gửi, mở ra tôi quỳ sụp xuống đất khóc
Không ngờ tôi mới ra nước ngoài được 2 năm thì vợ lại đã đòi ly hôn.
Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi sinh được một cô con gái. Để cuộc sống gia đình khá hơn, tôi đã làm thủ tục đi nước ngoài, còn vợ ở nhà chăm sóc con cái. Cô ấy cũng đồng ý chuyện này. Nhưng điều tôi không ngờ là tôi mới ra nước ngoài được 2 năm thì vợ lại đã đòi ly hôn.
Khi viết đơn ly hôn, vợ nói rằng cô ấy muốn tôi nhận nuôi con gái, cô ấy sẽ ra đi tay trắng mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Việc này là một cú sốc lớn, tôi không tài nào chấp nhận được.
Suy cho cùng, mối quan hệ của hai chúng tôi chẳng có vấn đề gì cả. Chúng tôi bên nhau từ khi chỉ có hai bàn tay trắng, đến nay đã có 1 đứa con và xây được nhà rồi, tại sao lúc này cô ấy lại đòi ly hôn chứ?
Nếu vợ muốn ly hôn chỉ vì hai vợ chồng ở hai nơi, không chịu được cảnh xa nhau thì tôi có thể gửi con nhờ ông bà ngoại chăm sóc rồi đưa cô ấy sang bên này cùng đi làm cũng được mà. Hoặc, tôi có thể nghỉ việc về nước để bên cạnh vợ.
Nhưng dù tôi thuyết phục thế nào thì vợ vẫn đòi ly hôn bằng được. Vì nóng lòng muốn biết nguyên nhân là gì nên tôi nhờ chị gái theo dõi vợ hộ mình, xem có phải cô ấy ngoại tình nên muốn bỏ chồng bỏ con đi theo người khác không.
Sau đó, tôi mua vé về nước ngay, hy vọng có thể thuyết phục vợ vì con cái mà đừng phá nát gia đình này. Nào ngờ, lần này về tôi làm thủ tục ly hôn với vợ thật.
Vừa nhìn thấy mặt tôi, vợ đã nói thẳng:
- Hai năm anh đi làm ăn xa, một mình em ở nhà rất cô đơn và trống vắng nên đã lỡ phải lòng người đàn ông khác. Từ khi yêu anh ấy, em mới biết thế nào là yêu. Xin anh hãy buông tha cho em đi.
Nghe những lời này, lòng tôi đau như dao cứa. Thật không ngờ người vợ tôi tin tưởng lại ngoại tình. Nhìn ánh mắt van nài của cô ấy, cuối cùng tôi đã lựa chọn để vợ đi. Cô ấy đã không còn quan tâm đến bố con tôi nữa thì tôi cũng không cần phải giữ lại làm gì, dứt khoát cho nhẹ lòng.
Sau đó, tôi lo giấy tờ thủ tục để đưa con gái ra nước ngoài sống. Vì bố mẹ tôi không còn, ở nhà cũng chẳng còn gì để tôi lưu luyến nữa. Nhưng nửa tháng sau kể từ khi ly hôn, ngay khi chuẩn bị rời đi, tôi lại nhận được một kiện hàng chuyển phát nhanh từ vợ cũ.
Mở gói hàng ra, tôi thấy bên trong có một số món đồ có giá trị cùng một lá thư. Đọc thư xong tôi mới biết hóa ra vợ cũ nằng nặc đòi ly hôn với tôi là vì khi đó cô ấy đã mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Trong thư cô ấy viết:
- Em không muốn anh và con nhìn thấy em trong bộ dạng bệnh tật cắm đầy ống tiêm trên người. Em chỉ muốn anh lưu giữ những hình ảnh đẹp nhất của em nên đã chọn cách ra đi. Định không nói với anh và con, nhưng em không muốn con nhớ về một người mẹ phụ bạc nên đắn đo mãi em mới viết lá thư này.
Có lẽ khi đọc được những dòng này em không còn trên cuộc đời này nữa. Mong anh mạnh khỏe, thay em chăm sóc con khôn lớn trưởng thành. Em xin lỗi vì không thể đi cùng anh đến cuối đời được.
Lúc tôi gặp vợ sau khi về nước, cô ấy trang điểm rất đậm. Tôi cứ nghĩ vì cô ấy có người khác nên mới trưng diện như vậy, hóa ra chỉ là muốn che giấu làn da xanh xao, tái nhợt.
Biết được sự thật, tôi quỳ sụp xuống khóc lóc thảm thiết. Tại sao không ai nói cho tôi biết chuyện này? Tại sao không cho tôi ở bên vợ trong những giây phút cuối đời của cô ấy chứ?