Tức đỏ mặt khi bị chị chồng giáo huấn, hành động của mẹ chồng khiến tôi cười hả dạ
Gia đình tôi đang yên ổn hạnh phúc là thế, vậy mà sự xuất hiện của chị chồng tên Thúy làm đảo lộn tất cả.
Chồng tôi rất yêu thương vợ con, bố mẹ chồng cũng quý mến con dâu. Suốt 6 năm qua, tôi sống chung với bố mẹ chồng và chưa xảy ra điều tiếng gì. Tuy thu nhập của vợ chồng tôi không cao nhưng thỉnh thoảng lĩnh lương tôi hay mua đồ biếu bố mẹ chồng. Khi là thùng sữa, lúc là cái áo ấm hay hộp thuốc bổ.
Mỗi lần nhận món quà của con dâu biếu, bố mẹ chồng đều xúc động và khen tôi là dâu tốt. Đáp lại tấm lòng của tôi, ông bà dành toàn bộ thời gian chăm sóc các cháu để vợ chồng tôi yên tâm làm việc. Biết công việc của tôi vất vả nên mẹ chồng làm hết mọi việc nhà, mỗi ngày tôi đi làm về chỉ rửa vài cái bát và lên giường ngủ.
Gia đình tôi đang yên ổn hạnh phúc là thế, vậy mà sự xuất hiện của chị chồng tên Thúy làm đảo lộn tất cả. 3 tháng trước, chị chồng ôm đứa con thứ 3 về nhà và khóc lóc kể tội nhà chồng:
“Chồng keo kiệt bủn xỉn, làm ra đồng nào cũng giữ khư khư lấy, không chịu đưa cho vợ chi tiêu sinh hoạt. Thế mà ngày bố chồng bệnh lại dốc hết tiền chữa trị. Không thể chấp nhận người chồng “ăn cây táo rào cây sung”, lần này còn quyết định ly hôn, không thể sống cả đời với người đàn ông đó được nữa”.
Lúc đầu mọi người rất tin vào những lời nói đó của chị Thúy và trách anh rể là người chẳng ra gì. Bố mẹ chồng còn ủng hộ việc chị Thúy cứ ở lại nhà ngoại 1 thời gian để dằn mặt anh rể.
Nhưng vài ngày sau, anh rể gọi điện cho chồng tôi kể chuyện chị Thúy chơi với đám bạn xấu, phá hết số tiền 900 triệu của anh ấy. Đến khi bố chồng bị bệnh cần tiền chữa trị anh rể mới biết trong nhà không còn đồng nào.
Anh rể trách vợ vài câu thế mà chị đùng đùng nổi giận ôm con và hành lý bỏ về nhà ngoại. Anh ấy rất thất vọng về vợ, gây ra lỗi mà không nhìn thấy sai và sửa mà còn giận dỗi bỏ về nhà ngoại.
Bố mẹ chồng tôi rất giận khi biết chị Thúy gây tội với chồng và lừa dối gia đình. Mọi người khuyên bảo chị quay về xin lỗi chồng nhưng chị không làm mà còn muốn ly hôn chồng. Chị bảo có nhiều người đàn ông tốt đang theo đuổi nên chẳng cần níu kéo người chồng keo kiệt đó.
Không thể khuyên bảo được con gái nên bố mẹ chồng bất lực để chị muốn làm gì thì làm.
Từ ngày chị Thúy quay về ngoại sống, chị không động tay làm bất kỳ việc gì. Cả ngày chỉ ăn rồi chơi với đứa con nhỏ nhưng lại rất hay xét nét em dâu.
Nếu bữa ăn nào tôi mà vào bếp nấu ăn là y kỳ chị Thúy chê suốt bữa. Chị nói tôi nấu nhạt nhẽo, nuốt không trôi, ăn cơm trắng còn ngon và khuyên nên học nữ công gia chánh.
Vài lần tôi lau nhà nhưng không lau phòng chị chồng, thế là chị hậm hực trách tôi ghét bỏ, coi thường mẹ con chị ấy. Không muốn gia đình căng thẳng nên tôi luôn nhẫn nhịn để chị muốn nói gì thì nói.
Hôm chủ nhật vừa rồi, nhà ngoại có cỗ, con bệnh nên tôi không thể đưa về quê được mà nhờ mẹ chồng trông coi giúp. Nào ngờ chị Thúy bức xúc nói:
“Mẹ đã vất vả chăm sóc con của các em cả tuần rồi, có mỗi ngày chủ nhật thì để bà nghỉ ngơi. Con bệnh ở nhà mà phục vụ, suốt ngày cỗ mới chẳng bàn, có chỗ dựa tốt nên quen thói ỉ lại”.
Tôi giận đỏ mặt khi nghe những lời trách móc của chị chồng và chưa biết phải làm gì thì mẹ chồng lên tiếng bênh vực:
“Tốt nhất thu dọn hành lý bế con về nhà đi. Con quậy tanh bành gia đình của con rồi, định đập nát nhà này nữa sao? Từ ngày con về sống đến nay mẹ chưa có 1 giấc ngủ ngon”.
Nói rồi mẹ chồng lấy hết quần áo của mẹ con chị Thúy cho vào túi và thuê taxi tiễn chị ấy về bên chồng con. Nhìn cảnh mẹ chồng kiên quyết đuổi con gái ruột về nhà chồng mà tôi thấy vừa buồn cười, vừa thấy tội mẹ con chị ấy. Mẹ chồng tôi đúng là người sáng suốt.