Tình cờ gặp chồng cũ ở đám cưới bạn, tôi tiến đến nói 6 chữ khiến anh xanh mặt
Tôi ly hôn chồng vì anh lăng nhăng. Ngày tôi viết đơn, anh cũng chẳng níu kéo mà ký vào đơn ngay.
Chồng cũ và tôi là bạn học đại học. Anh ấy đã theo đuổi tôi suốt 2 năm trời trước khi tôi chấp nhận làm bạn gái của anh. Bởi anh khá béo, không phải mẫu người lý tưởng của tôi nên ban đầu tôi không thích. Anh ấy mời đi ăn tối, tôi không đi. Anh ấy tặng quà tôi cũng không nhận.
Nhưng anh ấy vẫn kiên trì theo đuổi ngay cả khi tôi ở bên chàng trai khác. Cuối cùng sau khi thất tình, tôi đã chấp nhận đến với anh ấy.
Lúc ở bên anh, tôi thật sự rất hối hận tại sao không đồng ý làm người yêu của anh sớm hơn. Bởi anh rất lãng mạn, ngày nào cũng tặng hoa cho tôi, sẵn sàng mua tặng những món đồ tôi thích. Nói chung, anh chiều chuộng tôi như công chúa vậy, chẳng thể chê điểm gì được.
Sau khi tốt nghiệp 1 năm và cả hai đã có việc làm, chúng tôi đưa nhau về ra mắt gia đình rồi kết hôn. Những tưởng sẽ có một cuộc hôn nhân viên mãn rồi những đứa con sẽ lần lượt chào đời, nhưng cưới không lâu tôi đã bị vỡ mộng.
Tôi phát hiện ra chồng là một kẻ lăng nhăng. Điện thoại anh thường xuyên nhận được tin nhắn từ nhiều cô gái gửi đến.
Nghi ngờ, muốn kiểm tra điện thoại thì chồng bảo tôi ghen tuông vô cớ, anh và những cô gái đó chỉ là bạn bè bình thường. Nhưng ai mà tin được những lời nói đó chứ?
Rồi chồng cũng chẳng thèm quan tâm đến tôi nữa, anh thường xuyên ra ngoài ăn chơi với lý do ở nhà tôi càm ràm quá nhiều. Khi tôi ốm, anh bảo tôi tự đi mua thuốc uống, ngủ nhiều hơn chứ không mua thuốc, mua đồ ăn tới tận giường cho tôi như trước.
Một hôm, uất ức quá tôi đã hỏi chồng tại sao trước và sau khi cưới anh lại đối xử khác với tôi như vậy. Không ngờ, anh ung dung trả lời:
- Cá đã cắn câu rồi, sao anh còn phải cho nó ăn? Vả lại, đàn ông trăng hoa là chuyện bình thường, miễn sao anh vẫn có trách nhiệm với gia đình, đưa tiền về nhà cho em là được rồi, em còn đòi hỏi gì nữa.
Hai chữ trách nhiệm với anh là mỗi tháng quẳng cho vợ vài triệu là xong chuyện ư? Tôi tức đến mức cả đêm không ngủ được.
Tôi thừa nhận, mình là một người phụ nữ khá cổ hủ. Tôi luôn nghĩ, đã kết hôn rồi là hai vợ chồng phải ăn đời ở kiếp với nhau. Tôi cần bao dung với chồng, cho anh thời gian để quay đầu. Tôi cũng sợ bị người ta chê cười là gái một đời chồng vì vậy tôi cố gắng tìm cách giữ chân chồng.
Cách tôi chọn đó chính là sinh con. Tuy nhiên, chồng lại không muốn có con sớm, vì anh vẫn còn muốn bay nhảy, vui chơi. Anh sợ có con rồi sẽ phải gánh thêm trách nhiệm, không còn thoải mái được như trước.
Tôi và mẹ chồng có quan hệ rất tốt. Thỉnh thoảng mẹ đến chơi tôi lại than thở với mẹ để bà tác động với chồng chuyện sinh con. Tuy nhiên, chẳng ích gì. Cứ như vậy, cưới nhau 3 năm mà tôi vẫn chưa thể mang thai.
Cho đến một ngày khi đi mua sắm, tôi vô tình nhìn thấy chồng nắm tay một người phụ nữ. Việc này như giọt nước tràn ly khiến tôi quyết định ly hôn. Chồng cũng chẳng níu kéo, lập tức ký đơn luôn.
Nhưng, ly hôn rồi có phải là xong chuyện đâu. Chúng tôi có nhiều bạn bè chung, chồng cũ luôn đi rêu rao khắp nơi rằng vì tôi không thể có thai nên anh ta mới ly hôn. Mọi người đều thông cảm cho anh ta, thậm chí nói rằng phải người đàn ông khác cũng sẽ bỏ “con gái mái không biết đẻ trứng” như tôi mà thôi. Anh ta cho tôi thời gian 3 năm là quá nhân nhượng, tử tế rồi.
Về chuyện này, tôi giữ im lặng chứ chẳng phân bua làm gì cho mệt người. Ai nói gì mặc kệ người ta đi. Sau đó, tôi tái hôn.
Rồi có lần tôi đi dự đám cưới của một người bạn và tình cờ gặp lại chồng cũ ở đây. Tâm trạng anh ta có vẻ không tốt, trông giống như mới bị bạn gái “đá” vậy. Mặc dù đã nhìn thấy tôi nhưng anh ta vẫn vờ như không thấy.
Thấy biểu cảm của chồng cũ, tôi thong dong bước tới, sờ cái bụng của mình rồi nói với chồng cũ:
- Anh à, em có thai rồi!
Nghe được 6 từ này, chồng cũ tái xanh mặt, chắc lúc đó chỉ muốn kiếm cái lỗ mà chui xuống thôi. Những người đứng bên cạnh ai cũng buồn cười nhưng không dám cười thành tiếng. Họ nhìn chồng cũ của tôi bằng ánh mắt chế giễu, coi thường.