Gần đây tối nào mẹ tôi cũng ra ngoài đúng giờ, ăn mặc chỉnh tề và về rất muộn. Tôi hỏi mẹ đi đâu thì bà nói đi tham gia câu lạc bộ khiêu vũ với dì hàng xóm.
Trước khi bố chồng mất, ông để lại một bản di chúc gây tranh cãi. Ông để lại hết 3 xào đất cho tôi sở hữu và có trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng lúc cuối đời.
Nói xong một tràng, anh rể tắt máy, còn bố mẹ tôi chỉ biết lau nước mắt. Điều chúng tôi bất ngờ nhất là giọt nước mắt của ông bà và sự buông bỏ của anh rể đã có tác dụng.
Vì là sinh nhật mẹ nên khi về quê, chúng tôi không quên mua rất nhiều quà tặng bà. Ấy vậy mà, cả ngày hôm đó mẹ chồng lại luôn phớt lờ tôi. Không hiểu tôi đã làm sai chuyện gì mà mẹ chồng lại tỏ thái độ như vậy nữa.
Có bao nhiêu tiền, bố trả hết nợ cho chị dâu, tiền lương hưu chỉ đủ ăn, vì thế lúc ông nhập viện cần khoản tiền hơn 500 triệu để chữa trị thì chị ấy bỏ ra hết.
Về đến nhà đã là 7 giờ tối, bước vào nhà tôi thấy chồng cùng bố mẹ chồng đang ngồi cắn hạt dưa, xem phim ở phòng khách. Cả nhà 3 người cô em chồng sống gần đó cũng tới.
Tôi hít một hơi thật sâu và đẩy cửa vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng. Chồng tôi đang ôm một cô bé trong lòng, cô ấy đang không ngừng khóc lóc và bên cạnh là một người phụ nữ trung niên ốm yếu.
Lời nói của con trai làm con dâu im bặt không dám nói gì nữa. Con tôi thật may mắn có được người vợ cam chịu, tôi tin chắc sẽ có ngày các con tự kiếm được tiền và có cuộc sống tươm tất.