Vừa đưa bạn nhập viện sinh, chồng thảng thốt hỏi một câu khiến sự thật chôn giấu bại lộ
Kế hoạch thay đổi, có thời gian, tôi quay sang rủ chồng ra ngoài ăn trưa mà anh báo có việc bận cần giải quyết. Linh tính mách bảo, tôi lẳng lặng vào viện xem thế nào.
Tôi với Hương chơi thân từ năm thứ nhất đại học, 2 đứa cùng quê lại hoàn cảnh nên hiểu và thương nhau. Chúng tôi thuê chung phòng suốt 4 năm học, tình cảm thân thiết như chị em gái.
Ra trường, Hương kết hôn với người đàn ông hơn cô ấy chục tuổi. Bạn bè tới dự đám cưới, ai nhìn vào cũng ngầm hiểu Hương kết hôn vì tiền. Chính bản thân Hương cũng không ngại ngần thừa nhận với tôi rằng không yêu chồng nhiều nhưng muốn đổi đời nên chọn cách đó.
Quả nhiên cuộc hôn nhân tính toán đó của Hương kéo dài chưa đầy 3 năm thì tan vỡ. Chồng Hương chủ động ly hôn, đẩy vợ tay trắng đường. Thương hoàn cảnh của bạn, tôi tìm nhà trọ giúp Hương cách nhà mình chưa đầy cây số để tiện qua lại tâm sự, giúp đỡ. Thi thoảng lại nấu nướng rủ Hương sang ăn cho vui.
Ly hôn Hương bất ngờ báo với tôi đã mang bầu nhưng nhất quyết không kể bố đứa trẻ là ai. Cô ấy chỉ xác định xin đứa con, không muốn tái hôn, không yêu cầu người đàn ông đó phải chịu trách nhiệm nên sẽ giữ bí mật về danh tính người ấy. Thấy bạn như vậy, tôi càng thương và muốn chăm sóc thật nhiều cho Hương bởi cùng là phụ nữ, tôi hiểu bầu bí, vượt cạn, nuôi con 1 mình sẽ khổ thế nào.
Cuối tháng trước, Hương có dấu hiệu chuyển dạ. 12h đêm cô ấy gọi điện bảo ra máu báo, đau bụng nhiều. Tôi nghe, luống cuống chưa kịp phản ứng thì chồng nằm bên mặt hốt hoảng, bật đầu dậy bảo:
“Tuần trước đi khám, bác sĩ bảo sớm nhất cũng phải chục ngày nữa mới sinh cơ mà?...”.
Câu hỏi của chồng làm tôi đứng hình vài giây. Về cơ bản, tôi cũng thuộc diện "nhảy số" nhanh, lập tức quay sang hỏi:
“Sao anh biết cả lịch khám thai, ngày dự kiến sinh của bạn em?”.
Nghe vợ hỏi, mặt chồng tôi đỏ gay, chân tay luống cuống gãi đầu bảo do tôi kể. Trong khi chính bản thân tôi cũng không biết việc bác sĩ dự kiến ngày sinh của Hương như vậy. Song do tình thế khi ấy đang cấp bách, tôi đành tạm gác chuyện đó lại để sang đư Hương vào viện.
Đêm ấy, Hương vượt cạn thành công nhưng trong đầu tôi cứ vẳng câu nói của chồng. Càng nghĩ càng thấy có vấn đề và bắt đầu để mắt tới Hương.
Chăm Hương cả đêm, sáng tôi về đi làm, tôi hẹn trưa sẽ mang đồ ăn cho cô ấy nhưng tới 10h Hương lại nhắn có người nhà vào chăm, tôi không cần vất vả vào lo cho cô ấy nữa.
Kế hoạch thay đổi, có thời gian, tôi quay sang rủ chồng ra ngoài ăn trưa mà anh báo có việc bận cần giải quyết. Linh tính mách bảo, tôi lẳng lặng vào viện xem thế nào. Quả không ngoài phán đoán, vừa bước tới cửa phòng hồi sức sau sinh, tôi điếng người nghe tiếng chồng bên trong. 1 tay anh ta bế con Hương, 1 tay bón cháo cho bạn thân của vợ, miệng ngọt ngào vỗ về:
"Ăn đi em. Anh chịu khó vất vả một chút, anh hứa sẽ tìm cách dành thời gian chăm lo cho 2 mẹ con nhiều hơn”.
Vậy là mọi nghi hoặc trong lòng tôi đã sáng tỏ. Hóa ra sau lưng tôi, họ lén lút ăn nằm với nhau 3 năm trời mà tôi không hề hay biết. Đúng là có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ bản thân lại rơi vào cảnh “tin bạn mất chồng” như vậy. Cũng là do tôi đặt niềm tin đặt nhầm chỗ mới khiến bản thân trở thành nạn nhân của chính mình. Bởi thế dù tin dù yêu tới đâu, phụ nữ cũng cần tỉnh táo lường trước mọi vấn đề, tránh để mình bị tổn thương giống tôi chị em nhé!